Florida, Hoa Kỳ – mùa đông năm 2022.
“Takashi, tôi không nghĩ chúng ta giờ cần phải nói những lời vô nghĩa này nữa. Cũng muộn rồi, tôi xin phép đi trước.” Sau giây phút ngỡ ngàng, Hoàng Anh nói với giọng đều đều.
Đương nhiên, anh đã là một người đàn ông trung niên 35 tuổi rồi, đâu còn là thanh niên mười tám đôi mươi xốc nổi khi xưa nữa, những cảm xúc vừa rồi cũng chỉ là thoáng qua.
“Hoàng Anh, đừng xa lạ như thế.” Takashi khẽ bật cười rồi bình thản nói, chỉ có điều, nụ cười ấy có gì đó thật đắng chát, “Ít nhất hãy cho phép tôi đưa em về khách sạn. Đi một mình buổi tối không an toàn đâu. Có lẽ em không biết, an ninh ở Hoa Kỳ giờ cũng chẳng tốt hơn bao nhiêu so với mười mấy năm trước.”
Những lời hắn nói khiến trái tim Hoàng Anh như thắt lại. Nhìn tóc mai đã điểm bạc, lại nhìn nếp nhăn nhỏ xíu xuất hiện ở khóe mắt khi hắn cười, Hoàng Anh không sao từ chối nổi.
Dường như biết chắc chắn anh sẽ phản ứng như vậy, Takashi nhanh chóng kéo anh lên xe mà chẳng cần chờ anh đồng ý.
“Mùa đông rồi mà sao em lại mặc phong phanh như vậy chứ.” Takashi nói, dường như là nói với Hoàng Anh mà cũng dường như không phải, hắn cứ khẽ lẩm bẩm như vậy.
Hoàng Anh không đáp.
Thú thực, anh không biết đáp trả ra sao cả.
Trong lòng anh vẫn vừa yêu thương lại vừa oán hận hắn. Mà có lẽ anh còn oán hận bản thân nhiều hơn, bởi sau từng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoai-niem-dau-yeu/2533920/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.