🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Không biết Lâm Ân Diễm có biết mục đích thực sự Hoàng hậu triệu ta hay không, nếu biết tại sao còn đến Phủ Vương chủ của ta để "trao đao" cho Hoàng hậu, nếu không biết tại sao sau khi chúng ta không vui vẻ mà chia tay lại đến cửa lần nữa?



Ta im lặng hồi lâu, nhẹ nhàng nói: "Nếu Ngự sử đại nhân không đến, có lẽ Hoàng hậu sẽ không làm khó ta. Nhưng dù Hoàng hậu có ý làm khó dễ, ta cũng có tư cách gì mà chấp nhặt chứ? Người ta là d.a.o thớt, ta là cá thịt mà thôi."



Lâm Ân Diễm nhấn mạnh giọng nói: "Nàng còn có ta, A Ninh. Hôm nay ta đến, là muốn đưa đồ cho nàng, cũng là muốn cho Hoàng hậu biết thái độ của ta, để bà ấy đừng làm khó nàng."



"Còn có ngươi?" Ta khẽ cười, "Ngươi là gì của ta? Ta dựa vào đâu mà nhận ân huệ của ngươi? Ta rơi vào cảnh ngộ này, chẳng phải là do một tay ngươi tạo nên sao?"



Lâm Ân Diễm cau mày: "Chúng ta không thể lật sang trang mới, bắt đầu lại từ đầu sao? Nàng cứ phải nhắc đi nhắc lại, có ý nghĩa gì?"



Ta bị câu nói này của hắn chọc cười, đồng thời trong lòng dâng lên nỗi bi thương, ta nói: "Lật sang trang mới? Tình cảm và mạng người trong mắt ngươi rẻ mạt như vậy sao? Lâm Ân Diễm, không phải ta muốn nhắc đi nhắc lại, mà là ngươi thay đổi thất thường, lúc cần ta thì ân cần săn sóc, lúc không cần ta thì lạnh nhạt vô tình, ngươi cho rằng ta là cái gì?

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoai-duong-nam-ay-co-nguoi-nho-mong/3728508/chuong-5.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Hoài Dương Năm Ấy Có Người Nhớ Mong
Chương 5
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.