Từ Thanh Viên lập tức cúi đầu rà soát y phục, lại phát hiện không thiếu thứ gì, người nọ bụm lên cổ tay nàng bằng thứ gì đó. Từ Thanh Viên nâng cổ tay lên, đưa mắt nhìn xuống. Cổ tay trơn nhẵn tinh xảo, làn da mềm mại, ngay cả chút dấu vết cũng nhìn không ra. 
Từ Thanh Viên lại nhẹ nhàng ngửi, chỉ ngửi ra một cỗ hương vị ngọt ngào. 
Nàng khó hiểu nhìn người nông dân trồng hoa xa lạ kia đang mang một cái thùng gỗ và cái xẻng dần đi xa. Bóng lưng người nông dân trồng hoa kia thoạt nhìn gầy yếu, hắn chuyển qua một góc ở Lương Viên, cũng không quay đầu lại liếc một cái, đi thong dong vô cùng. 
Từ Thanh Viên há miệng nghĩ muốn kêu cứu, nhưng thanh âm lại bị kẹt trong cổ họng, làm cho nàng không dám nói ra: Người này không có trộm đồ. Nhưng là ai đây? 
Có liên quan gì đến tên kẻ thù hại chết Vệ Miểu không? 
Nắng hè ban ngày chói chang nóng bức, bầu không khí ngưng trệ. Từ Thanh Viên trong lòng kinh hãi, toàn thân cứng đờ. Nhưng chỉ trong chốc lát, tiếng cười nói của lão phu nhân ở bên phía đình nghỉ mát truyền đến, lại làm cho nhịp tim của nàng dần dần trở lại bình thường. 
Giữa thanh thiên bạch nhật, cho dù người này có là kẻ ác cũng không dám công khai giết người. 
Nàng tuy rằng sợ hãi nhưng nếu như người này làm chuyện ác tày trời, vừa vặn sai người bắt hắn hỏi tội. Nghĩ như vậy, Từ Thanh Viên cũng không có gọi người, chỉ cất 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoai-bich/2910046/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.