Sau khi Phong Nhược rời đi để chấp hành nhiệm vụ, trong phòng chỉ còn lại Từ Thanh Viên và Yến Khuynh đang ngồi ngay ngắn đối diện nhau. 
Nàng có thể nhìn ra Yến Khuynh có chút mệt mỏi, trong lòng nàng rối như tơ vò, Yến Khuynh mở mắt ra, chàng vịn vào tường để đứng lên. 
Từ Thanh Viên tiến lên muốn đỡ lấy chàng, nhưng khi nhớ lại biểu hiện kỳ lạ của chàng lại dừng lại. Yến Khuynh khẽ gật đầu với nàng, ánh mắt hàm chứa ý xin lỗi: 
"Chỉ là ta chưa kịp uống thuốc, nên nhìn bệnh tình trông có vẻ nghiêm trọng như vậy mà thôi. Thật ra, là Phong Nhược hắn lo lắng quá mức, ta thật sự không sao cả, nương tử chớ để tâm đến lời hắn nói." 
Từ Thanh Viên ngây người nhìn chàng. 
Chàng dường như sợ chính dáng vẻ căng thẳng của mình sẽ dọa nàng sợ nên khẽ vòng qua nàng rồi bước ra bên ngoài, giọng điệu nhẹ nhàng, dịu dàng: 
"Nương tử cứ bận việc của mình đi, tính tình Phong Nhược vội vàng lại dễ bị xao động, cứ hấp ta hấp tấp khiến nương tử hiểu lầm rồi. " 
Một bàn tay từ phía sau túm chặt lấy ống tay áo chàng, nàng hết sức kiên định mà kéo chàng lại. 
Cả người Yến Khuynh cứng đời lại, nhưng chàng cũng không quay đầu lại. Mùi đàn hương được xông trong khuê phòng nữ lang tỏa ra vô cùng ấm áp. Giống như bàn tay đang cố níu giữ lấy ống tay áo của chàng vậy. 
Chàng trầm mặc không nhúc nhích, chăm chú nhìn vào bóng hình mảnh khảnh, yểu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoai-bich/2910031/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.