Tuyệt phẩm tiên hiệp - Đạo Quân“Còn có..Chủ Tử chính là tâm tình bất ổn, thời gian trước có vẻ như chính là có tổn thương nội lực, do tự bộc phát..Ta nghĩ điều này bản thân Người rõ hơn Ta.”
“Ta không sao..”
“Không được..Ta biết Chủ Tử là tự tin vào khả năng, nhưng nhất định không thể xem thường. Còn có Chủ tử định đến Vân Sơn Tự, ở Vân Sơn Tự Ta có biết một vị Sư Huynh. Chủ Tử, Ta cùng Người đi..”
“Ngươi không cần… Ta nghĩ Ngươi nhanh trở về. Không Sư Phụ Ngươi sẽ lo lắng lắm..”
“Ta đã nói với Sư Phụ, Người cũng là bảo Ta phải trị hết bệnh cho Chủ Tử. Ta không về, nếu Chủ tử không hết bệnh.”
“Thiếu gia, có Đông Tử sẽ ổn hơn, dù sao Vân Sơn Tự muốn tá túc cũng cần có Người..”A Hán lo lắng Hoài Ân quá cố, vì chuyện Quận chúa mà suýt nữa tẩu hỏa nhập ma. Nay bị nội thương, tuy không nặng nhưng cũng vẫn cần dưỡng hảo.
“Đúng vậy..A Hán đây nói không sai.Có Ta thì bệnh Người mau khỏi.”
“Ta lớn hơn tiểu tử nhà Người, phải gọi là Ca ca biết không?”
“Lêu..Lêu..” Đông Tử làm mặt xấu chọc A Hán.
“Được rồi..Vậy thì đi thôi. Nhưng Ngươi phải sửa lại cách xưng hô. Đừng có trước mặt Người khác gọi Ta là Chủ tử..”
“Hảo..Chủ…Thiếu gia..”
“Đi thôi..Tra…Tra..”
“Giác Tịnh Đại Sư đa tạ..”
“Đông thí chủ không cần khách khí, Tạ Y Sư thường đến bổn tự hành thiện, chuyện nhỏ này chỉ là một chút tâm ý.”
“Dù sao cũng Đa tạ đại sư..”
“Bổn tự hai Ngày này có chuyện bận, vì vậy có thể tiếp đãi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoai-an-ky-an/3951215/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.