Tuyệt phẩm tiên hiệp - Đạo Quân“Thiếu gia, Người cũng thay ra y phục, Ta giúp Người hong khô y phục..”
“Không cần đâu..” Hoài Ân nói gì cũng là Nữ nhân, sao có thể cời y phục trước mặt Nam Nhân.
“Nhưng..”
“Huynh không cần lo lắng Ta,..Lát trở về Ta thay y phục cũng chưa muộn, huống hồ ngồi cạnh đống lửa, hơi nóng cũng hong khô phần nào.”
“Vâng..”
Hoài Ân cùng Lâm Nhược Yên dạo không lâu, nhìn thấy sắc trời ảm đạm. Hoài Ân liền đề nghị trở về. Vì bầu trời dầy lúc này chỉ sợ chỉ một lúc nữa thì sẽ có cơn mưa không dứt.
"Thiếu gia xem ra đã có người chờ sẵn" A Hán nhìn xem Hoài Ân.
Mã xa trên đường trở về đi qua hẻm núi thì bị mai phục.A Hán có chút lo lắng, nếu chỉ Hắn và Hoài Ân căn bản không lo gì, nhưng là lo lắng sẽ tổn hại đến Đào Nhi và Quận chúa.
“A Hán, cố gắng phóng mã xa rời khỏi, phía trước một đoạn là cỏ cao khỏi đầu..”
“Đã rõ.”
Hoài Ân lo sợ Người bên trong xe hoảng loạn, liền tiến vào mở trong trấn an." Nhược Yên cứ yên tâm sẽ không sao."
"Ta không sợ...Cẩn thận."Lâm Nhược Yên đã tin tưởng Hoài Ân, nhưng cũng không khỏi lo lắng Hoài Ân bị thương.
"Hảo"
“A Hán, Huynh hộ Đào nhi.”
“Vâng..”
“Đào Nhi cô nương, cách duy nhất lúc này là nhảy khỏi xe, khi ra khỏi xe thì nhớ nằm im dưới đám cỏ lao kia. Sẽ không sao đâu..”
Hoài Ân cầm cương mã, để A Hán cùng Đào nhi rời khỏi xe trước, Đào Nhi không muốn rời, nhưng Nhược Yên đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoai-an-ky-an/3951200/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.