Chương trước
Chương sau
Về vấn đề học hành của Bùi Xuyên, Bạch Ngữ Ninh đã cố gắng làm nhanh thủ tục để cho thằng bé nhập học ở ngôi trường mới, ngôi trường này cô đã cân nhắc kĩ nguyên một ngày mới dám quyết định. Bùi Xuyên rất thông minh, chỉ mất mấy ngày liền có thể hiểu phương thức dạy học của thầy cô mới, cậu cũng trở nên hoạt bát hơn không còn lầm lì như trước kia. Nhưng tính tình ông cụ non vẫn lâu lâu bọc phát khiến cô phải bất lực nghe theo.

Ngay khi vừa đến rước Tiểu Xuyên, Bạch Ngữ Ninh lại nghe được tin tức của Hoắc Mạc Niên và Lương Ái Nhu chuẩn bị tổ chức hôn lễ vào cuối tuần này. Đã lâu rồi cô mới nghe lại cái tên này, Bùi Xuyên thấy cô đứng thất thần liền chạy lại nắm tay cô, cảm nhận độ ấm cô mới hoàn hồn trở lại.

" Nào mẹ dẫn con đi ăn trưa."

" Vâng ạ."

Hai người đi đến một cửa hàng đồ ăn, trên tin tức cũng phát tin này, cô ngồi một bên nhìn điện thoại cô chẳng có hứng thú để dùng bữa nữa. Dường như cô cũng biết bản thân đang khó chịu bởi những tin tức đó, cô đã động tâm với Hoắc Mạc Niên từ lâu rồi.

Bùi Xuyên thấy vậy liền gắp thức ăn vào bát cô, cậu cũng cảm nhận được rằng hôm nay cô có chuyện buồn.

" Cảm ơn Tiểu Xuyên."

Bạch Ngữ Ninh thở dài một hơi gắp thức ăn bỏ vào miệng, chỉ trông giây lát cô liền nhíu mày ôm miệng chạy vào phòng vệ sinh để nôn. Có một người phụ nữ tốt bụng giúp cô vuốt lưng.

" Cảm ơn chị."

" Cho tôi lắm lời một chút, nhìn biểu hiện của em thật sự rất giống chị mấy năm trước, biểu hiện ốm nghén đấy."

" Ý chị là có thai sao?"

" Ừm nếu em có thể đến bệnh viện kiểm cho chắc chắn hơn."

" Dạ."

Bạch Ngữ Ninh thất thần đi ra ngoài, trong đầu không ngừng hiện lên hai từ " Có thai", cô nhớ mỗi ngày đều uống thuốc tránh đều đặn, sao có thể trúng thưởng được chứ. Bạch Ngữ Ninh đợi Bùi Xuyên ăn xong liền dẫn cậu đến bệnh viện để khám, cô đi đến khoa sản ngồi đợi khám.

" Mẹ bị bệnh gì sao?"

" Ta…"

" Bạch Ngữ Ninh."



" Con ngồi đợi ta ở đây một lát nhé!"

" Vâng ạ!"

Bạch Ngữ Ninh đi theo y tá vào trong, nhìn chiếc bụng thon của mình, cô không nghĩ có thể có một sinh linh ở trong đó được. Nhìn vẻ mặt nghiêm túc của bác sĩ đang dò siêu âm, cô chẳng dám hó hé một lời.

" Xong rồi!"

" Kết quả sao ạ!"

" Ừm chúc mừng cô đã có thai 2 tuần."

" Hả? Tôi thật sự có thai sao? Nó ở trong đây á! Sao có thể được?"

" Chắc đây là lần đầu làm mẹ rồi! đây hình ảnh siêu âm, cái cục bé xíu đó là một đứa trẻ đấy. Cô có đi cùng chồng không?"

" Tôi đi một mình. Nhưng Bác sĩ tôi thật sự có thai sao?"

" Phải! Nếu cô không tin có thể đến bệnh viện khác để kiểm tra lại."

Bạch Ngữ Ninh đi ra ngoài, mặt cô hoang mang tột độ, chỉ mới rời xa anh một chút đã mang thai con của anh rồi. Cô lại không tin nên đã kéo Bùi Xuyên đến tiệm thuốc mua một đống que thử thai về thử, kết quả vẫn vậy, hai gạch toàn bộ. Cô nhìn đống que đang trải khắp sàn kia cô ngồi xổm xuống khóc như một đứa trẻ.

" Mẹ Ninh sao lại khóc thế?"

" Tiểu Xuyên huhu, mẹ phải làm sao đây! Ở trong đây có đứa bé huhu."

" Hả?"

Bùi Xuyên ngơ ngác nhìn cô chỉ tay vào bụng thon của mình rồi khóc, cậu đỡ trán bất lực. Cậu hiểu cô đến khoa sản làm gì và biết cô đã mang thai. Trước kia mẹ cậu cũng từng có biểu hiện giống cô còn nói đó là em của cậu. Cậu đi đến bên cạnh cô đưa tay chùi đi nước mắt kia và vỗ lưng giúp cô.

Hoắc Mạc Niên đang làm việc thì nhận được thông tin rằng đã tìm được cô. Còn biết được cô đã đến khoa sản để khám, kết quả khám cũng được người khác chụp lại gửi cho anh. Nhìn phiếu kết quả cùng hình ảnh siêu âm, trong lòng anh vừa vui vừa đau lòng. Cuối cùng cô và anh cũng đã có con với nhau, nhưng hiện tại cô lại đem con anh bỏ trốn, còn anh phải sắp đính hôn cùng người khác.



Hoắc Mạc Niên ngồi nhìn ngắm bức ảnh siêu âm của cô và tự cười, không biết bản thân đã ngắm nhìn nó trong bao lâu, mọi sự muộn phiền cũng vơi đi không ít. Lâm Dịch Châu bước vào để đem tài liệu cho anh kí, nhìn thấy cảnh được anh nhìn điện thoại rồi cười, khiến hắn có chút lạnh sống lưng.

" Hoắc Tổng tài liệu này cần chữ kí của anh!"

" Ừm đưa đây! Hôm nay không cần tăng ca đâu!"

" T…thật sao?"

" Ừm."

Lâm Dịch Châu vui mừng khi đi ra ngoài còn nhảy một điệu nhạc, cuối cùng đã có thời gian hẹn hò rồi!

Chưa đến giờ tan làm Hoắc Mạc Niên đã tan làm trước, khiến tất cả nhân viên có chút bất ngờ, anh muốn đem chuyện này nói với Trương Mịch Lam để mong bà chấp thuận cô, nhưng mới bước vào cửa đã nghe được giọng của Lương Ái Nhu và bà cùng nói chuyện.

" Nếu biết trước ta đã đến tìm cô ta từ lâu rồi! đúng là đồ hám tiền, chỉ cần đưa tiền ra cô ta liền chấp nhận rời xa Mạc Niên rồi."

" Cũng phải nhờ cô ấy rời đi con mới có cơ hội."

" Chuyện đêm đó là một tay kế hoạch của cô ta bày cho ta biết đấy! trước khi đi cô ta còn bảo ta phải giúp xoá bỏ mọi dấu tích đấy!"

" Xem ra cô ấy không yêu Niên thật lòng rồi."

" À phải rồi chuyện đêm đó, hai đứa có…"

" Dạ không, bọn con không làm gì cả?"

" Sao lại không làm gì? đó là một cơ hội tốt đấy!"

" Con muốn chuyện đó sau khi kết hôn."

" Cũng đúng, mà thôi ngày mai cùng ta đến nơi tổ chức để xem tình bọn họ đã trang trí đến đâu rồi!"

" Vâng ạ."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.