Lương Ái Nhu bắt đắc dĩ trở thành người lái xe vẻ mặt vẫn cố mỉm cười nói chuyện không ngớt đương nhiên chỉ có một mình cô ấy tự biên tự diễn, chủ đề chỉ quanh những thời thơ ấu của hai người. Tưởng như vậy sẽ được thấy sự ghen ghét trên khuôn mặt xinh đẹp của Bạch Ngữ Ninh, nhưng nhìn qua kính chiếu hậu thì mới phát hiện ra cô không những không quan tâm đến mà còn ung dung nắm tay của anh ngắm cảnh.
Thẹn quá hoá giận Lương Ái Nhu quyết không chịu, tay nắm vô lăng siết chặt hơn. Khi đến nhà hàng không đợi cô xuống xe Lương Ái Nhu đã nhanh tay kéo Hoắc Mạc Niên vào trong trước mặc dù anh có đẩy ra nhưng cô ấy vẫn mặt dày bám riết không buông.
Lương Tình ngồi đợi hai người, nhìn em gái mình hận không thể dán người vào người anh em của mình, hắn có chút đồng cảm cho anh. Vừa định mở miệng chào hỏi, lại nhìn thấy Bạch Ngữ Ninh uyển chuyển đi đến, cô còn mỉm cười với hắn một cái coi như chào hỏi. Nụ cười ấy lại một lần nữa khiến nhịp tim của hắn đập loạn xạ nhất thời đứng hình nhìn cô.
Hoắc Mạc Niên đương nhiên nhìn ra trong ánh mắt kia có bao sự dìu dàng dành cho cô, anh vội buông tay Lương Ái Nhu ra đi bên cạnh cô vội đánh dấu chủ quyền. Lương Tình mới giật mình lúng túng vội kéo tay em gái mình ngồi xuống bên cạnh.
" Ha lâu rồi chúng ta mới ngồi chung như vậy?"
" Em cứ tưởng ba chúng ta sẽ ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoac-tong-xin-dung-manh-dong/3377303/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.