Trên đường về phòng tiếng thút thít nhỏ của Cố Kiều thành công thu hút ánh mắt của mọi người, nhìn vẻ đáng thương mỏng manh kia khiến mấy bọn đàn ông trong đó không nhịn được mà muốn che chở. Trong phòng làm việc thấy cô khóc như vậy cũng tiến đến hỏi thăm.
" Sao vậy Cố Kiều."
" Dạ...hức không sao ạ!"
" Có chuyện gì thì cứ nói ra đi không cần phải nhịn để bản thân tổn thương khóc thương tâm như thế."
" Em với Ninh Ninh cãi nhau khi nãy hức, cậu ấy nói không muốn làm bạn với em nữa và nói em rất phiền phức sau này không muốn dính líu đến em nữa."
"Em đang nói đến thư kí Bạch sao?"
Mọi người nghe cái tên của cô liền vay quanh người Cố Kiều để nghe cô kể tiếp.
" Phải."
" Không phải hai người là bạn thân sao? hai người xảy ra xung đột gì sao?"
" Thật ra thì em và cậu ấy cùng thích một người đàn ông, đến khi hai bọn em bên nhau cậu ấy lại ra tay cướp đoạt, còn cảnh cáo em không được đến gần người đó nữa. Bởi vì tình bạn nên em chấp nhận buông bỏ tình cảm kia, nhưng giờ em cũng chẳng thể giữ được tình bạn này nữa rồi huhu."
" Không ngờ thư kí Bạch là loại người này, còn muốn tác động vật lý với em nữa sao?"
" Dù sao cũng không phải lần đầu."
" Gì chứ cô ta có xu hướng bạo lực sao?"
" Em không biết, cậu ấy rất ít bạn bè em cảm thấy cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoac-tong-xin-dung-manh-dong/3362177/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.