Ánh nắng buổi sáng chiếu qua cửa kính xuyên đến mặt của Cố Kiều, cô ta nhíu mày muốn che lại trở mình một chút không ngờ lại té nhào xuống đất khiến cái mông đau ê ẩm. Cố Kiều gãi đầu nhìn xung quanh hồi lâu mới nhận thức được đây là phòng khách.
Bạch Ngữ Ninh vậy mà dám để cô ta ngủ ở phòng khách? Cô ta dám!
Cố Kiều trong miệng không ngừng tuôn ra những từ ngữ tục tĩu để cho bản thân hả giận, cô ta thu dọn đồ của mình rồi trở về chung cư của mình suy nghĩ cách khác.
Trải qua một tuần làm việc cùng với Hoắc Mạc Niên, cô càng khó hiểu về con người này hơn, lúc nóng lúc lạnh khiến cô không theo kịp. Chỉ cần Lương Tình xuất hiện nói chuyện với cô vài ba câu thì từ đâu Hoắc Mạc Niên xuất hiện và giao cho cô nhiều tài liệu để xử lý, còn bắt ép tăng ca cùng anh, cô thật muốn lấy luật lao động để ý kiến với anh nhưng nhìn thấy gương mặt đó cô lại không nói được câu nào.
Hôm nay là ngày đầu tuần làm việc, Bạch Ngữ Ninh mãi mê sắp xếp lịch trình cho Hoắc Mạc Niên và thu dọn tài liệu nên đã quá giờ cơm trưa. Cô nhìn thời gian chỉ còn 10 phút nghỉ trưa không đủ để ăn trưa, bụng nghĩ sẽ nhịn.
Nhưng vừa mới ngước mắt lên không biết Hoắc Mạc Niên xuất hiện từ khi nào đứng thù lù trước mặt.
" Đi ăn trưa."
" Tôi.."
Bạch Ngữ Ninh nghĩ đúng là mất lịch sự người khác còn chưa trả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoac-tong-xin-dung-manh-dong/3362167/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.