Chương 692
Ông ấy giương mắt nhìn lên phía trên lầu, thấy Ôn Noãn đứng đó, ông ấy đứng dậy vỗ phẳng nếp nhăn trên ống quần thượng nếp nhăn, cười: “Không được! Sáng mai tôi còn phải mở một cuộc họp nữa!”
Hoắc Minh cũng không miễn cưỡng nhưng vẫn muốn để ông ấy ở lại qua đêm.
Lục Khiêm vỗ vai anh: “Tài xế đang đợi tôi! Minh, nhớ đối xử tốt với Ôn Noãn!”
Nói xong lời cuối cùng, dường như ông ấy nghĩ đến cái gì đó, nhẹ nhàng nhíu mày.
Tóm lại, khó buông bỏ.
Trong lòng Hoắc Minh hiểu rõ nhưng không nói ra, vẫn chưa đề cập đến Hoắc Minh Châu, anh tiễn Lục Khiêm ra xe.
Chiếc Audi màu đen từ từ chạy đi.
Hoắc Minh không lập tức quay về biệt thự, anh đứng một mình đứng ở bãi đậu xe, rút một điếu thuốc ra từ trong túi áo rồi châm lửa…
Khói bay mù mịt, làm nhòe gương mặt anh.
Anh nhớ tới rất nhiều chuyện cũ.
Chuyện tốt… Chuyện không tốt nhưng những chuyện này đó cũng dần trôi qua, đến cuối cùng Kiều An cũng phải đền tội.
Anh chỉ hút một điếu thuốc rồi xoay người trở về.
Ôn Noãn đứng sảnh biệt thự, ánh đèn mờ nhạt chiếu lên dung nhan cô khiến nó càng thêm phần dịu dàng. Hoắc Minh bước nhanh, ôm chặt lấy vai cô: “Sao lại đi ra đây? Bên ngoài rất lạnh!”
Ôn Noãn giữ chặt tay anh.
Cô từ từ đan mười ngón tay vào mười ngón tay của anh, sau đó nhẹ nhàng rúc vào trong lòng ngực anh…
Hoắc Minh cúi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoac-tong-truy-the/3504043/chuong-673.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.