Chương 626
Trong vòng nửa tiếng đồng hồ, xe từ từ lái vào cống biệt thự.
Vốn dĩ anh không định đánh thức ôn Noãn, nhưng ôn Noãn vốn đang có tâm sự trong lòng, tiếng mở cửa đóng cửa vẫn đánh thức cô, cô mặc áo ngủ, nhẹ nhàng đứng dậy.
Đứng ở cầu thang, nhìn thấy Hoắc Minh ôm Thước Thước và Minh Châu đi theo phía sau.
Ôn Noãn sửng sốt một lát.
Hoắc Minh nhẹ giọng nói: “Đêm nay đế Thước Thước ngủ cùng Hoắc Tây! Em hãy nói chuyện với Minh Châu đi!”
Ôn Noãn gật đầu.
Cô quay lại lên lầu để mở cửa cho Hoắc Minh.
Hoắc Minh bế Thước Thước vào trong, nhẹ nhàng đặt cậu bé xuống chiếc giường mà ôn Noãn vừa nằm…
Có lẽ giường quá mềm nên Tiểu Thước
Thước không bị đánh thức.
Tiếu Hoắc Tây bị đánh thức một chút, khẽ hé mắt, sau đó xoay người ôm lấy Thước Thước, âu yếm như đang ôm cún con mà ngủ…
Khuôn mặt trắng trẻo, nét mặt giống nhau và cả mái tóc màu trà.
Trong lòng Hoắc Minh mềm nhũn.
Anh chạm vào Tiểu Hoắc Tây, rồi lại chạm vào Thước Thước, thì thầm: “Đứa bé rất giống bố!”
Ôn Noãn cảm thấy khá chột dạ.
Hoắc Minh quay người, ôn nhu nói: “Chắc hẳn em cũng đoán được, là giống nòi của ông già khốn kiếp nào rồi chứ?”
Anh ăn nói khá thô lổ!
Ôn Noãn nhẹ giọng nói: “Đừng để bọn nhỏ nghe được, ngày mai chúng ta hẵng nói!”
Hoắc Minh trừng mắt nhìn cô.
Nếu là trước đây thì ôn Noãn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoac-tong-truy-the/3493482/chuong-613.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.