Chương 577
Sau khi trải qua những chuyện đó, lại ly hôn ba năm.
Tình cảm của Ôn Noãn đã sớm phai nhạt, tuy không còn hận anh nữa, nhưng tình yêu thuở ấy cũng đã tan thành mây khói.
Nhưng vì Hoắc Tây, cô cần phải chung sống hòa bình với anh.
Cô thì thầm: “Tôi muốn gặp con bé trước!”
Dưới ánh đèn mờ nhạt.
Anh siết chặt tay, rồi lại nhẹ nhàng buông lỏng, sau đó thì thầm: “Đi thôi! Đừng đánh thức con bé.”
Ôn Noãn khẽ ừ, sau đó đi vòng qua anh lên lầu.
Khi cô đi xa, Hoắc Minh cúi đầu nhìn chăm chú bàn tay mình, trên đó còn sót lại hơi ấm của Ôn Noãn, hơi ấm mà anh quyến luyến.
…
Tầng 2, trước cửa phòng ngủ trẻ em.
Ngón tay Ôn Noãn đặt lên tay nắm cửa, cô do dự một lát, nhẹ nhàng đẩy ra.
Tiểu Hoắc Tây đã ngủ.
Trong phòng ngủ màu hồng phấn, một ngọn đèn ngủ lóe sáng, vật nhỏ kia đang nghiêng người ngủ, cái miệng nhỏ hơi mở ra, hơi thở mang hương vị ngọt ngào.
Đáy lòng Ôn Noãn vừa chua xót vừa yêu thương.
Cô ngồi bên giường, vươn ngón tay mảnh khảnh, nhẹ nhàng vuốt ve bé con.
Sờ nhiêu cũng không đủ!
Ba năm, cô đã bỏ lỡ ba năm của đứa trẻ này, nhất là khi hai năm Tiểu Hoắc Tây nằm trong phòng thí nghiệm, người mẹ như cô lại không ở cạnh.
Trong lòng cô tràn đầy áy náy.
Cho dù cô biết, khi đó Hoắc Minh là vì muốn tốt cho cô, nhưng cô vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoac-tong-truy-the/3485362/chuong-564.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.