Chương 574
Cô nhẹ giọng nói: “Cậu, tạm thời con vẫn chưa có ý định đó!”
Lục Khiêm thở dài: “Vẫn chưa quên được Hoắc Minh hả?”
Ôn Noãn nhẹ nhàng lắc đầu.
Sau một lúc lâu, cô nhìn về màn đêm bên ngoài, nói nhỏ: “Cậu, con không biết lần này qua trở về là đúng hay là sai! Ba năm trôi qua, cho dù con và anh ấy có một quá khứ sâu đậm, bây giờ cũng nên phai nhạt…”
Thế nhưng Hoắc Minh không chịu buông tay.
Anh vẫn có dục vọng chiếm hữu cô rất rõ ràng.
Ôn Noãn có cảm giác, nếu cô dám kết hôn với người đàn ông khác, anh có thể sẽ làm được những chuyện không cần mặt mũi.
Cô quyết định chờ thân thể dì Nguyễn khỏe hơn rồi sẽ mang bà ấy xuất ngoại.
Cô muốn rời xa Hoắc Minh!
Lục Khiêm thấy vẻ mặt của cô, đoán được con đường trong lòng cô, trong lòng ông ấy vừa bực mình vừa buồn cười.
Cái thằng Hoắc Minh, quả thật quá vô liêm sỉ.
Chỉ nói tới mấy ngày hôm nay, rõ ràng đã ly hôn với Ôn Noãn, thế mà năm nào cũng chạy tới thành phố C chúc tết nhà họ Lục… Năm nay anh còn mang cả con tới nữa khiến bà cụ trong nhà bị dọa nhảy dựng.
Bà cụ khóc một đêm, thằng khốn kia quỳ ở bên cạnh một đêm.
Cho nên tới bây giờ Lục Khiêm cũng đành mắt nhắm mắt mở, làm sao bây giờ đây, người ta cứu sống Tiểu Hoắc Tây, chùi phân lau nước tiểu nuôi con bé tới ba tuổi (gần 4 tuổi).
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoac-tong-truy-the/3484022/chuong-561.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.