Chương trước
Chương sau
Chương 567

“Hai năm qua, cậu chủ trồng ở đây rất nhiều hoa hồng! Hoa hồng trắng, hoa hồng đỏ… Tất cả đều là nhập khẩu từ Ý về, trồng khắp toàn bộ nghĩa trang!”

Ôn Noãn cũng sửng sốt.

Nghĩa trang rộng hàng chục nghìn mét vuông, trước đây không khí trầm lặng, hiện giờ lại trở thành vườn hoa hồng.

Đúng lúc hoa nở rộ.

Vì là nghĩa trang tư nhân nên người ngoài không thể vào. Rất nhiều blogger và người nổi tiếng trên mạng đang quay chụp và bình phẩm bên ngoài, nghe nói đã trở thành thánh địa check-in.

Ôn Noãn cầm hoa cúc dại, đứng trước túi nhỏ kia, chỗ đó không giống lúc trước nữa.

Một tấm bia đá hình vuông mười inch, cắm xuống đất, trên mặt có khắc tên.

Hoắc Minh & Ôn Noãn.

Không có tên Hoắc Tây.

Ôn Noãn nhẹ nhàng vuốt ve, trong lòng đau nhói.

Thay vì nói nơi này là phần mộ của đứa bé chết non, ngược lại giống nấm mộ tình yêu hơn.

Cô im lặng hồi lâu, có lẽ người giữ mộ biết tâm trạng cô không tốt, nhẹ giọng nói: “Mỗi năm lễ tình nhân và thất tích cậu chủ cũng sẽ tới đây, ở lại cả ngày!”

Lễ tình nhân, thất tịch…

Ôn Noãn không biết vì sao Hoắc Minh lại chọn tới vào ngày như vậy, cô cũng không hỏi, cô chỉ nhẹ giọng nói: “Đừng nói nữa!”

Cô nhẹ nhàng đặt hoa cúc dại xuống, lặng lẽ rời đi.

Cả ngày tâm trạng Ôn Noãn đều rất sa sút.

Khi cô sinh Tiểu Hoắc Tây, từng bị trầm cảm nghiêm trọng, sau đó liên tục uống thuốc suốt một năm mới bình phục hoàn toàn, hôm nay tới nghĩa trang ít nhiều cũng ảnh hưởng tâm trạng.

Buổi trưa, Bạch Vi hẹn cô uống trà.

Ôn Noãn suy nghĩ rồi đồng ý, tới đúng hẹn, vẫn là nơi các cô thường xuyên uống cà phê.

Bạch Vi đã chờ sẵn ở đó.

Ôn Noãn bước vào, cô ấy vội vàng vẫy tay: “Chỗ này!”

Ôn Noãn ngồi xuống, quan sát cả người cô ấy mặc trang phục công sở màu trắng: “Rất tốt, xem ra sự nghiệp cậu không tệ!”

Bạch Vi thở dài: “Đi theo Cảnh Sâm! Cậu cũng không phải không biết tớ, có thể làm được việc lớn gì trong chốc lát đây? Nhưng chỉ là công việc nhàn rỗi trong công ty, cũng vừa vặn có thể trông chừng Cảnh Sâm, đề phòng anh ấy làm bậy!”

Ôn Noãn mỉm cười: “Cảnh Sâm rất kiềm chế nha!”

Bạch Vi vén nhẹ tóc: “Chủ yếu chính là tìm ít chuyện để làm, ở nhà nhàn rỗi!”

Ôn Noãn không hỏi nữa, cô cũng không hỏi kỹ cuộc sống riêng tư của vợ chồng người ta.

Cô chậm rãi uống cà phê…

Bạch Vi là bạn cô nhiều năm, ánh mắt vẫn là có: “Nhìn dáng vẻ cậu là lại dây dưa với Hoắc Minh, nhưng sắc mặt cậu cũng không đúng!”

Ôn Noãn bật cười phủ nhận: “Không đâu!”

Cô do dự kể lại chuyện của Tây Tây, sau đó nói nhỏ: “Bạch Vi, tớ biết là không nên, nhưng tớ thấy thương cho đứa bé kia! Trông rất giống, ngay cả tên cũng là Tây Tây.”

Bạch Vi cũng cảm thấy khó tin.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.