Chương 545
Tuy Lục Khiêm là người gặp qua nhiều sóng to gió lớn cũng bị lời nói của Hoắc Minh dọa sợ, ông ấy vừa hốt hoảng vừa giận giữ, lập tức cầm đồ đập về phía anh…
Là cái cái chặn giấy.
Vật cứng bằng đá, bén nhọn, đập lên trán Hoắc Minh.
Hoắc Minh không giấu diếm.
Một dòng máu đỏ tươi chảy xuống mặt…
Lục Khiêm không để ý tới việc này, ông ấy đứng trước mặt Hoắc Minh, tức đến mức giọng phát run: “ Hoắc Minh, cậu đã nghĩ đến hậu quả việc làm này chưa? Ôn Noãn có thể chịu đựng được không? Lỡ như, lỡ như.. … sau này đứa bé thật sự không còn, Hoắc Minh, cậu sẽ thật không còn đường lui! Tôi nói cho cậu biết, cậu chết chắc!”
Hoắc Minh khẽ nhắm mắt lại: “Cháu biết! Cháu biết rõ!”
Anh không còn lựa chọn nào khác!
Ôn Noãn hận anh thấu xương, anh không thể cho cô bất cứ thứ gì, anh không thể nhìn cô bị đau khổ tra tấn, nếu thay đổi môi trường có thể khiến cô cảm thấy dễ chịu hơn, thì anh sẽ… anh sẽ… để cô được tự do!
Lục Khiêm hồi lâu không nói chuyện.
Nhưng Hoắc Minh biết, ông ấy đồng ý.
Anh lau máu trên trán, đứng dậy rời đi.
Khi cửa đóng lại, Lục Khiêm liền nổi giận lôi đình, quét tài liệu trên sàn, mắng: “Đồ điên! Mẹ nó, nếu yêu con bé như vậy thì không sớm làm vậy đi?”
Chửi thề, Lục Khiêm chán nản ngồi sụp xuống.
Mắt ông ấy đỏ hoe.
Kỳ thật trong lòng ông ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoac-tong-truy-the/3474233/chuong-532.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.