Chương 542
Cô đã rất suy yếu rồi thế nhưng cô không muốn ngồi xuống, cô nhìn chăm chú vào tấm cửa sắt dài nặng kia.
Đôi mắt không dám chớp, sợ bỏ lỡ mọi khoảnh khắc.
Tiểu Hoắc Tây của cô đang ở bên trong, đang cố gắng ngoan cường để tiếp tục sống sót…
Bác sĩ nói có thể chống đỡ được tới hiện tại đã là một kỳ tích.
Bác sĩ nói thật ra có thể từ bỏ!
Bác sĩ nói đứa bé cũng rất đau khổ!
Thế nhưng mỗi ngày Tiểu Hoắc Tây của cô vẫn nỗ lực hô hấp, vẫn còn lưu luyến thế giới này, con bé vẫn cần người mẹ là cô, con bé không nỡ rời đi…
Ôn Noãn làm mẹ rồi mới thấu hiểu được nỗi đau này.
Rõ ràng trên người không đau đớn nhưng lại khó chịu gấp trăm lần so với đau đớn ở trên cơ thể mình.
Hoắc Minh chạy tới.
Hoắc Chấn Đông liếc nhìn con trai một cái, không còn tiếp tục trách móc, ông biết trong lòng con trai cũng không thoải mái.
Có ai mà không yêu thương Tiểu Hoắc Tây chứ?
Bà Hoắc và Hoắc Minh Châu đã lệ rơi đầy mặt từ lâu nhưng vẫn cố gắng đè nén không dám khóc thành tiếc, bà Hoắc nhẹ giọng nói với con trai: “Minh, con nói Ôn Noãn ngồi xuống đi, con bé mới sinh con được mười ngày!”
Bà Hoắc cực kỳ khó chịu.
Bà cũng là phụ nữ, bà biết rõ một người phụ nữ sau khi sinh con sẽ yếu ớt như thế nào, đừng nói tới trên người Ôn Noãn còn có vết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoac-tong-truy-the/3474230/chuong-529.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.