Chương trước
Chương sau
Chương 540

Hoắc Minh đẩy cửa vào, khàn giọng kêu một tiếng: “Mẹ!”.

Dì Nguyễn đang xoa chân, nhấc mắt nhìn thấy anh không biết sao nước mắt lại chảy xuống, đau lòng không nói nên lời.

Hoắc Minh đưa khăn tay cho bà, sau rót ly nước sôi để nguội.

Dì Nguyễn lau sạch nước mắt, chỉnh lại cảm xúc, mới nhẹ nhàng nói: “Minh, dì biết ý của cháu… Cháu còn muốn làm vợ chồng với Ôn Noãn! Thế nhưng là vợ chồng không phải làm như vậy, dì biết cháu có bản lĩnh, kiện tụng sẽ không thất bại, cháu đi Anh Quốc ít nhiều gì cũng vì không an tâm, thế nhưng Ôn Noãn con bé mang thai, cháu lại có quan hệ như thế với Kiều An, bất kể thế nào cháu cũng không nên đi chuyến này!”

Hoắc Minh gật đầu.

Anh chậm rãi ngồi xổm xuống, đầu dựa vào bên cạnh chân dì Nguyễn: “Là lỗi của con! Mẹ…Con không muốn chia tay Ôn Noãn, con muốn mình có cơ hội bù đắp cho cô ấy!”

Dì Nguyễn không nhịn được lại khóc.

Bù đắp…

Bây giờ Tiểu Hoắc Tây đang nằm trong lồng ấp, làm sao bù đắp?

Loại tổn thương cắt đứt lòng thế này, đối với người phụ nữ chính là trí mạng, không phải nói hồi sinh một đứa bé là được.

Dù có nhiều con hơn nữa, cũng không phải Tiểu Hoắc Tây.

Dì Nguyễn chạm vào mặt của anh, trầm giọng nói: “Ôn Noãn rất thích cháu, nếu như con bé không thích cháu thì đã không cho cháu cơ hội! Chuyện của Bạch Vi và Cảnh Sâm, chính cháu suy nghĩ một chút, nếu là đổi người bên cạnh, Ôn Noãn sẽ dùng bản thân mình để đổi sao? Căn bản sẽ không! Đó là vì cháu chính là Hoắc Minh… Các cháu trải qua nhiều chuyện như vậy, cháu vẫn không biết trân trọng, có lẽ điều kiện cháu quá tốt, tất cả mọi thứ đạt được cũng rất dễ dàng…”

“Thế nhưng hôn nhân không phải vậy, lòng của người phụ nữ chết rồi, sẽ không quay đầu lại!”



Hoắc Minh nghe mà hoảng hốt.

Trong lòng của anh hiểu rõ, tất cả lời dì Nguyễn nói đều là thật.

Bởi vì đạt được quá dễ dàng nên anh không trân trọng!

Nhiều lần chia rồi hợp, anh giữ chặt Ôn Noãn, anh nghĩ dù cô tức giận về chuyến đi Anh Quốc, nhưng quay về dỗ dành thì hẳn cô sẽ không giận lâu.

Anh vẫn coi Ôn Noãn là một cô bé nhỏ thích dỗ ngọt.

Thế nhưng anh quên, bọn họ đã kết hôn, cô chính là vợ của anh.

Dì Nguyễn nhẹ nhàng lắc đầu: “Minh, dì không giúp được cháu! Nếu như Ôn Noãn cảm thấy bên cạnh với cháu không hạnh phúc, muốn chia tay, dì tôn trọng lựa chọn của con bé.”

Hoắc Minh không lên tiếng.

Lúc này bác sĩ y tá bước vào, giúp dì Nguyễn kiểm tra vết thương trên đùi, anh đứng một bên hỏi han bác sĩ.

Sau khi kết thúc, anh nói với dì Nguyễn: “Mẹ, con xem Ôn Noãn một chút, mẹ nghỉ ngơi thật tốt.”

Bước ra ngoài phòng bệnh, một luồng cảm giác mệt mỏi ập mạnh về phía anh…

Hoắc Minh đứng đó rất lâu.

Tiếng giày cao gót truyền đến, chính là thư ký Trương, cô ấy đưa tài liệu cho Hoắc Minh nói: “Ngoài trừ công việc trên tay, cái việc khác đều bị đẩy lùi.”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.