Chương 474
Dưới ánh đèn thủy tinh xa hoa, anh còn chói lóa hơn cả ánh đèn.
Ôn Noãn uống một ngụm nước lọc, khó nhọc nói: “Chuyện của Cảnh Sâm và Bạch Vi, tôi muốn nhờ…”
Hoắc Minh đặt cái ly trong tay xuống, ngón tay thon dài nhẹ vuốt thành ly, vẻ mặt và cử chỉ kia quả thật như đang vuốt ve một người phụ nữ… Nhưng lại rất tự phụ, thanh nhã.
Anh cười nhẹ: “Cơm nước xong xuôi rồi hẵng bàn chuyện công việc!”
Ôn Noãn không có hứng ăn nhưng vẫn ép mình ăn một chút, cô không muốn thể hiện ra rằng mình vẫn còn để ý tới đoạn quá khứ kia, hiện tại cô nhờ anh hỗ trợ, cũng phải tỏ thái độ một chút.
Hoắc Minh thoải mái hơn cô nhiều, thỉnh thoảng anh còn hỏi chuyện công việc của cô, thậm chí chuyện của Chu Mộ Ngôn cũng có thể nói một hai câu.
Chuyện Bạch Vi và Diêu Tử An ly hôn lại không đề cập tới.
Nửa giờ sau, Ôn Noãn không nhịn được nữa, cô đặt dao nĩa trong tay xuống: “Luật sư Hoắc, hôm nay chúng ta không tới đây để ôn chuyện!”
“Anh biết!”
Ánh mắt của anh sâu thẳm, nhẹ giọng hỏi cô: “Em muốn nói như thế nào?”
Lời này khiến Ôn Noãn hỏi ngược, nói thế nào đây?
Cô có thể nói như thế nào?
Hoắc Minh nhấp thêm một ngụm rượu, giọng điệu nhẹ nhàng bâng quơ: “Em muốn nhờ anh giúp đỡ Bạch Vi Cảnh Sâm? Nhưng chắc em không biết, Diêu Tử An đã tìm anh trước rồi, anh ta đưa ra điều kiện vô cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoac-tong-truy-the/3447059/chuong-462.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.