Chương 377
“Không được!” Ôn Noãn ôm cổ anh.
Hoắc Minh dừng bước, cúi đầu nhìn cô, giọng khàn khàn: “Sao vậy?”
Ôn Noãn dùng tay còn lại vuốt nhẹ cổ áo anh, nói nhỏ: “Đã rút mấy lần máu rồi, anh nên nghỉ ngơi để hồi phục sức khỏe.”
Hoắc Minh nhìn cô chăm chú bằng đôi mắt đen láy.
Ôn Noãn cũng nhìn anh.
Đôi mắt cô ươn ướt với vẻ mặt phức tạp.
Một lúc sau, Hoắc Minh thản nhiên nói: “Chẳng sao cả!”
Tính tình của anh luôn ngoan cường, nhưng Ôn Noãn nói không lại anh nên đành bị đè xuống giường ‘ấy ấy’…
Có lẽ do sức khỏe bị ảnh hưởng nên anh đã không còn khỏe như khi trước.
Hoắc Minh chỉ làm một lần.
Anh nằm sấp và thở hắt ra bên tai cô, quần áo hai người cởi bừa bãi dưới đất.
Ôn Noãn định ngồi dậy.
Anh ấn nhẹ giữ cô lại: “Đừng cử động, hãy ở với anh một lát!”
Ôn Noãn ngừng động tác, cô áp gương mặt trắng nõn vào cổ anh, cảm nhận hơi ấm từ người anh.
Nửa tiếng sau, Hoắc Minh đã nằm nghỉ đủ rồi, ôm Ôn Noãn vào phòng tắm, tắm sơ qua một chút.
Ôn Noãn mệt mỏi ngủ thiếp đi.
Nhưng khi cô tỉnh dậy lúc đêm khuya, Hoắc Minh đã không còn trên giường.
Cô đứng dậy, khoác áo ngoài đi vào phòng khách nhỏ, cửa sổ hé mở, Hoắc Minh đang đứng hút thuốc bên cạnh cửa sổ, có bảy tám điếu thuốc trong tách trà bên cạnh.
Vừa nhìn thấy Ôn Noãn ra đây, anh lập tức dập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoac-tong-truy-the/3386978/chuong-376.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.