Chương trước
Chương sau
Chu Mộ Ngôn mặc bộ trang phục quý giá, trông không đàng hoàng.

Chu Truyền Nhân ngại ngùng cười một tiếng: “Mẹ thằng bé qua đời quá sớm, tôi lại bận việc công ty! Để cậu Hoắc Minh chê cười rồi!”

Tất nhiên Hoắc Minh sẽ không so đo với một thằng nhóc.

Anh nhìn Chu Mộ Ngôn.

A! Mặt người dạ thú, tiểu chó săn trẻ tuổi!

Trên mặt, anh vẫn như gió xuân ấm áp: “Cậu Chu dáng vẻ bất phàm, ngày sau ắt làm chuyện lớn.”

Ông Chu như mở cờ trong bụng.

Ông ta thích nghe lời này nhất!

Chu Mộ Ngôn cảm thấy Hoắc Minh rất chướng mắt.

Người gì mới hai mươi tám tuổi lại suốt ngày ở cùng với một đám cáo già, trở nên khôn khéo lõi đời, một câu nói mười tám khúc quanh, tính tình nham hiểm đến phát ghét!

Nhưng mà bố cậu ta đã nói thế thì cậu ấy phải nghe lời.

Thái độ khinh thường, lười nhác giơ tay ra hiệu: “Luật sư Hoắc, mời.”

Sắc mặt ông Chu rất khó coi.

Hoắc Minh tỏ vẻ rộng lượng nói: “Mộ Ngôn còn trẻ, cần phải rèn luyện nhiều! Chẳng hạn như giảm bớt nguồn cung tài chính của cậu ấy, như vậy cậu ấy sẽ biết sinh hoạt gian nan thế nào, cũng hiểu được phải nỗ lực tiến tới.”

Lời này gãi đúng chỗ ngứa trong lòng ông Chu.

Chu Truyền Nhân lập tức quyết định: “Mộ Ngôn, anh Hoắc Minh của con nói đúng, phải để con nếm thử đau khổ mới được.”

Chu Mộ Ngôn:…

Cậu ấy giương đôi mắt đào hoa xinh đẹp của mình lên nhìn chằm chằm vào Hoắc Minh, lại còn âm thầm nghiến răng.

“Vậy cảm ơn anh Hoắc Minh!”

Hoắc Minh khẽ mỉm cười: “Không cần khách sáo!”

Hừ! Chó săn nhỏ, cậu còn non lắm!

Trên đường về khách sạn, chó săn nhỏ và Hoắc Minh không ai hé răng nửa lời, rõ ràng là không nể nang nhau.

Chỉ có lúc xuống xe, Chu Mộ Ngôn chống cửa xe, ân cần thân thiết nói: “Anh Hoắc Minh, đi chơi vui vẻ!”

Hoắc Minh là ai cơ chứ?

Chỉ nghe mấy chữ thì anh đã ngửi được mùi gì đó.

Thích hãm hại chứ gì!

Muốn làm cho anh thân bại danh liệt chứ gì!

Anh mặc một bộ tây trang, đứng dưới ánh đèn mù mờ, cúi đầu châm một điếu thuốc lá.

Chậm rãi hút một hơi, mới cười khẽ nói: “Tôi sẽ!”

Chu Mộ Ngôn khẽ cong môi.

Cậu ấy vừa lên xe đã gửi tin nhắn cho người khác: “Hầu hạ luật sư Hoắc cho tốt”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.