Chương 292
Anh vốn không định nói với cô những điều ấy, bởi bất cứ cô gái nào nếu nghe xong thì cũng không muốn làm hòa với anh. Thế nhưng Hoắc Minh lại cảm thấy đôi chút thương hại cho Ôn Noãn.
Anh không muốn lừa dối cô!
Hoắc Minh lùi lại một bước.
Gương mặt tuấn tú hiện lên vẻ ung dung: “Xin lỗi, Ôn Noãn! Tôi không thể cho em thứ em muốn!”
Bao gồm cả kết hôn và con cái!
Gió đêm ác liệt…
Ôn Noãn thấy lạnh, nhẹ nhàng khoác áo khoác lên.
Cô đứng nhìn Hoắc Minh dưới ánh trăng.
Mọi bối rối và phẫn nộ trước đó đột ngột biến mất.
Cô thích Hoắc Minh, nhưng cô cảm thấy bọn họ đã gặp nhau sai thời điểm. Cả hai đều đã trải qua những tổn thương trong chuyện tình cảm và mất niềm tin vào đối phương.
Ôn Noãn bước sang một bên.
Cô nở nụ cười nhạt: “Luật sư Hoắc, lái xe về nhà cẩn thận nhé.”
Ánh mắt Hoắc Minh đầy ẩn ý.
Anh dè dặt gật đầu, mở cửa xe rồi ngồi vào trong.
Nhưng anh không đi ngay, mà lại châm một điếu thuốc lá, hút một hơi rồi ngước mắt nhìn Ôn Noãn vẫn đang đứng đó. Anh hất cằm: “Mau lên đi! Trời tối lạnh lắm.”
Ôn Noãn nhìn chằm chằm anh, một lần cuối cùng.
Bỗng nhiên cô xoay người rời đi.
Hoắc Minh chậm rãi lấy điếu thuốc bên môi ra, kinh ngạc nhìn theo bóng lưng của cô…
Mấy năm nay, Ôn Noãn là cô gái duy nhất khiến anh chú ý.
Nếu không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoac-tong-truy-the/3377640/chuong-292.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.