Chương 284
Cho dù có ngốc thì cô cũng biết đây là cái bẫy do Hoắc Minh bày ra.
Anh làm như vậy là có ý gì?
Làm cho người khác đau lòng tuyệt vọng, sau đó lại cho người ta một quả táo ngọt để dỗ dành, anh cho rằng Ôn Noãn cô là gì?
Nhưng Ôn Noãn lại không thể làm gì được…
Nhà họ Hoắc có quyền lực rất lớn, cô không thể đắc tội với anh được, trừ phi cô không muốn tiếp tục phát triển ở thành phố B.
“Cô giáo Ôn cứ nhìn tôi như vậy, sẽ khiến tôi sinh ra ảo giác.” Hoắc Minh lau miệng.
Ôn Noãn không muốn để ý đến anh: “Anh nghĩ nhiều rồi!”
Hoắc Minh cầm ly uống nước, ánh mắt nóng bỏng hơn cả lúc nãy, chẳng qua lời nói như đấm vào tai: “Vậy à? Có lẽ là thế… Tôi còn tưởng cô giáo Ôn vì yêu sinh hận với tôi chứ.”
Ở trước mặt người lớn tuổi, Hoắc Minh không hề kiêng dè chút nào.
Ôn Noãn thật sự tức giận!
Cô đứng dậy, khẽ gật đầu nói với bà Hoắc: “Cô à, cháu còn có việc khác, cháu đi trước.”
Bà Hoắc buồn rầu, con trai bà yêu đương kiểu gì vậy?
Con gái nhà người ta thì phải dỗ dành nhún nhường, ai đời vừa gặp mặt đã hống hách với người ta như thế! Trước kia thằng con bà có phải mất nết thế đâu!
Bà Hoắc mở miệng nói: “Hoắc Minh, con đưa Noãn Noãn về!”
Ôn Noãn cười nhạt: “Cháu lái xe đến đây.”
Hoắc Minh lại không ép buộc cô.
Anh buông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoac-tong-truy-the/3377064/chuong-284.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.