Chương 282
Cô ấy không kìm được, nếu còn ở lại đây chắc cô ấy sẽ cười phì ra mất.
Ôn Noãn nhìn theo bóng cô ấy rời đi, lại nhìn về phía mẹ con bà Hoắc, cảm thấy bất lực.
Cô gian nan nói: “Cháu và Hoắc Minh đã chia tay.”
Bà Hoắc khẽ giật mí mắt.
“Cô chỉ dẫn Minh Châu đến học đàn.”
“Đúng thế, tôi chỉ đến học đàn.”
…
Ôn Noãn bất lực không thể làm gì được, từ chối hồi lâu cuối cùng vẫn phải đồng ý.
Bà Hoắc trả học phí, sau đó sai tài xế mang một ít đồ bổ đắt tiền đến, hiền hòa nói: “Cô biết tính tính Hoắc Minh không tốt, cháu chịu khổ rồi.”
Ôn Noãn do dự một chút, cuối cùng quyết định nói thẳng ra.
Cô nói: “Thật ra quan hệ giữa cháu và anh ta không giống như cô nghĩ, chúng cháu… Chúng cháu…”
Hoắc Minh Châu khẽ chớp mắt.
Người trẻ tuổi hiểu người trẻ tuổi!
Cô ấy lập tức cắt ngang: “Tôi biết rồi… Hai người còn chưa tới mức bàn chuyện cưới hỏi chứ gì!”
Cô ấy nhìn lướt qua Ôn Noãn, cảm thấy cô đúng là không biết lựa lời, sao có thể nói cho người lớn biết mấy chuyện như hai người chỉ là bạn giường được, dù mẹ cô ấy có cởi mở đến đâu cũng sẽ suy nghĩ khó chịu.
Ôn Noãn khẽ giật mình.
Hoắc Minh Châu lại bám chặt lấy cô: “Kệ đi, dù sao thời gian hôm nay của cô cũng thuộc về tôi rồi! Tôi muốn đi ăn cơm Pháp, tôi muốn đi hẹn hò với cô.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoac-tong-truy-the/3377062/chuong-282.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.