Chương 277
Ha ha!
Ôn Noãn nhắm mắt lại, nghịch ngợm cởi giày cao gót ra: “Đưa tôi về nhà!”
Hoắc Minh không muốn để ý đến cô, nhưng anh vẫn không nhịn được quay sang bên cạnh: “Ôn Noãn… Em chiến tranh lạnh với tôi lâu như vậy, vừa nãy còn cố ý làm bẽ mặt tôi, tôi không tin là em không biết, em có thể làm như vậy cũng là ỷ vào việc tôi thích em mà thôi.”
Đổi người khác thử xem?
Xem có dám nhảy nhót như thế trước mặt Hoắc Minh anh không!
Ôn Noãn miễn cưỡng đáp lời: “Cảm ơn luật sư Hoắc coi trọng, có muốn tôi lấy thân báo đáp không?”
Dứt lời, cô nhắm mắt lại.
Tỏ vẻ khinh bỉ anh rõ ràng.
Cho dù Hoắc Minh có muốn lắm thì cũng không thể làm chuyện gì đó với cô ngay lúc này được, nhưng mà anh có hơi nhớ cô… Cho dù cả người cô toàn là gai góc, cũng khiến anh nhớ nhung.
Anh ghé sát vào tai cô, nhỏ giọng nói: “Ôn Noãn, tôi rất nhớ em.”
Ôn Noãn không trả lời anh.
Lời nói của anh chỉ như đấm vào bông, hoàn toàn vô ích.
Hoắc Minh khẽ cắn môi, lái xe về chung cư của mình.
Lúc xuống xe, anh còn tưởng rằng Ôn Noãn sẽ phản kháng, không ngờ cô đã ngủ rồi, có lẽ là do cô uống nhiều quá.
Trái tim đang xao động trong ngực Hoắc Minh dần bình tĩnh lại.
Anh đóng cửa xe, ngồi nhìn cô như một thằng biến thái.
Mấy ngày không gặp, Ôn Noãn đã gầy hơn rất nhiều,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoac-tong-truy-the/3375821/chuong-277.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.