Chương 269
Giờ em đang ở đâu?
Nếu em sinh ra một đứa con gái, liệu nó có giống như cô Ôn đây, chịu hết mọi ấm ức, bị người khác bắt nạt?
Kiều Cảnh Niên vốn là người lương thiện, ông nghĩ đến đứa con ruột thịt không có duyên gặp mặt, trong mắt ngân ngấn nước, ông… Muốn nói vài lời nhẹ nhàng để an ủi cô gái trước mặt…
Nhưng Ôn Noãn đã quay người rời đi.
Cô đau đớn nhưng lưng vẫn thẳng.
Vốn dĩ thế này đã đủ nhục nhã rồi, cô không muốn bị người khác chế nhạo nữa.
Bạch Vi dùng hết sức lực đỡ cô, trong giọng nói nghẹn ngào như muốn khóc: “Ôn Noãn, cậu đừng cứng đầu như vậy có được không? Muốn khóc thì cứ khóc đi, trần đời có ai là không gặp phải mấy thằng trai đểu đâu! Đồ đê tiện đó dám đối xử đểu giả với chúng ta, chúng ta cứ đánh lại một trận là được, đừng cố chịu đựng như thế.”
Ôn Noãn dừng lại, cô nhỏ giọng nói: “Tớ sẽ quên anh ta đi, sẽ bắt đầu lại một lần nữa!”
Bạch Vi sửng sốt.
Hoắc Minh đuổi theo sau đúng lúc nghe thấy những lời vừa rồi của Ôn Noãn.
Trên gương mặt anh tuấn trưởng thành của anh hiện lên sự mê mang.
Ôn Noãn nói muốn quên anh đi!
Cô thật sự muốn quên anh sao?
Cô đã chia tay với anh, có phải sẽ coi anh như người xa lạ, một ngày nào đó cô có bạn trai mới, sẽ bình tĩnh giới thiệu anh với gã bạn trai ấy, giống như cách cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoac-tong-truy-the/3375211/chuong-269.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.