Ôn Noãn lái xe chậm rãi quay về căn hộ nhỏ.
Dưới tàng cây có một chiếc Bentley Continental màu vàng đang đậu.
Hoắc Minh mặc một bộ âu phục, dựa vào cạnh cửa xe hút thuốc.
Xe sang cùng người đàn ông tuấn tú khí chất.
Khiến người khác phải chú ý.
Mấy cô gái đi ngang qua mỉm cười khúc khích, cố gắng làm anh chú ý, nhưng Hoắc Minh chỉ nhìn chằm chằm Ôn Noãn.
Cô tới gần…
Anh hít một hơi thuốc thật sâu khiến cho hai gò má hóp lại, đường nét gương mặt khuất dưới bóng cây càng thêm quyến rũ. Ôn Noãn chưa từng nghi ngờ, nếu Hoắc Minh muốn hẹn hò thì chẳng thiếu người đồng ý.
Dù sao ngoại hình của anh được trời ưu ái lắm.
Ôn Noãn lại gần: “Luật sư Hoắc, có chuyện gì sao?”
Hoắc Minh ném tàn thuốc xuống đất, giẫm lên.
“Không mời tôi vào nhà ngồi một lát à?”
Ôn Noãn không nhúc nhích, cả buổi sau cô mới khàn giọng hỏi: “Anh muốn không? Muốn thì chúng ta đi khách sạn.”
Hoắc Minh nhíu mày.
“Nhà em ở đây mà em lại muốn đi khách sạn?”
Anh nhớ Ôn Noãn rất không thích khách sạn, rõ ràng là bây giờ cô đang giận dỗi.
Hoắc Minh nhẹ giọng: “Đừng quậy nữa! Đã nhiều ngày rồi mà em vẫn còn giận à? Tôi và cô ta không có gì hết!”
Nhưng Ôn Noãn chỉ đơn giản là không hết giận được.
Cô nhìn xe của anh, lại nói: “Luật sư Hoắc, tôi không có quậy, mà tôi cũng không có tư cách đó. Chẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoac-tong-truy-the/3371200/chuong-250.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.