Quả nhiên, Kiều An đang đứng ngoài cửa, trong tay còn cầm một món quà.
Cô ta nhìn thấy vali hành lý trong tay Ôn Noãn, đôi mắt xinh đẹp như hồ ly cong lên đầy vô tội… dường như thực sự vô cùng kinh ngạc.
“Cô Ôn, tôi đến giải thích.”
“Vì tôi mà cô và Hoắc Minh mới cãi nhau, vô cùng xin lỗi!”
“Tôi… Tôi không làm ảnh hưởng tới tình cảm của hai người chứ?”
……
Loại ngôn ngữ của loại trà xanh* này khiến Ôn Noãn thấy ghê tởm một cách kỳ lạ.
*Trà xanh: chỉ những người có vẻ ngoài trong sáng, hồn nhiên, nhưng lòng đầy toan tính. Họ thường đóng vai “nạn nhân” và chen chân vào mối quan hệ tình cảm của người khác.
Cô nhanh chóng kéo vali hành lý đi thẳng về hướng thang máy, giọng nói không hài lòng của Hoắc Minh truyền đến từ phía sau: “Ôn Noãn!”
Tối qua hai người họ quả thực đã cãi nhau tới khó chịu.
Nhưng ngày hôm nay anh cố tình không đến công ty, cố ý ở nhà đợi cô.
Anh đã muốn giải thích với cô rồi, thậm chí còn nhận thua, thế nhưng tại sao tính nết của cô lại bướng bỉnh ngang ngược như vậy?
Ôn Noãn dừng lại, mắt đỏ lên.
Lần này, cô thực sư đã yêu Hoắc Minh, thế nhưng người ta lại chỉ coi cô là một trò chơi tiêu khiển mà thôi, nếu cô tiếp tục quay lại sống với anh… Cô sẽ lại nấu cơm cho anh, lại phải ôm tâm trạng của một người vợ nhỏ chờ chồng ở nhà đợi anh trở về…
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoac-tong-truy-the/3370901/chuong-245.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.