Nhưng anh lại nhượng bộ và chăm sóc cô, cuối cùng quan hệ của bọn họ cũng dịu đi.
Hai ngày cuối tuần, Hoắc Minh ngoài chăm sóc cô thì làm việc trong phòng sách, thậm chí còn xuống tầng cho chó trắng ăn!
Cơ thể của Ôn Noãn không tốt.
Anh không chạm vào cô, nhưng lại rất vui vẻ hôn cô…
Khi nụ hôn khiến cô ý loạn tình mê, anh lập tức mỉm cười.
Hai ngày nay, Ôn Noãn có cảm giác như quay lại trước kia, thế nhưng trong lòng cô biết rõ không phải là như vậy. Sự chăm sóc của anh, những hành động khiến người ta xấu hổ này… Chỉ vì hứng thú mà thôi.
Cô sẽ không động lòng, cô có đau khổ hay không, Hoắc Minh vốn không quan tâm!
Sau khi nghỉ ngơi hai ngày, cơ thể Ôn Noãn đã tốt hơn rất nhiều, cô đột nhiên muốn uống cà phê.
Pha được một nửa thì có chuông cửa vang lên.
Hoắc Minh đang ở trong phòng sách, Ôn Noãn lập tức đi đến mở cửa, cô cho rằng người đến là Hoắc Minh Châu.
Cánh cửa mở ra, cô giật mình.
Người đứng ở cửa chính là Kiều An.
Khuôn mặt xinh đẹp của Kiều An nở nụ cười, không giống thái độ ác ý đêm đó.
Ôn Noãn không dám xem thường ánh trăng sáng này.
Cô không cản bọn họ gặp mặt nhau, cô mời Kiều An vào nhà, sau đó đi đến cửa phòng sách nói với Hoắc Minh: “Cô Kiều đến rồi, anh có muốn gặp cô ấy không?”
Hoắc Minh hơi ngạc nhiên: “Kiều An?”
Ôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoac-tong-truy-the/3369731/chuong-224.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.