Dáng vẻ trầm luân lấy lòng anh khiến anh càng thêm động tình đến mức không thể kiềm chế, trong điện thoại mơ hồ truyền đến tiếng động, rất mập mờ.
Kiều Cảnh Niên là người từng trải, chỉ cần suy đoán một chút là biết.
Ông ho nhẹ một tiếng: “Hoắc Minh, đã muộn rồi chú không làm phiền cháu nữa.”
Cúp điện thoại.
Ông thực sự nhớ tới cô con gái chưa gặp mặt đó, trong lòng thầm nghĩ, nếu đó thực sự là con gái thì tuyệt đối đừng bao giờ tìm một người như Hoắc Minh, người như anh tài giỏi thì không thể chối cãi, nhưng cũng quá coi trọng nhu cầu thể xác.
Nói chuyện với người lớn mà không chờ đến lúc nói xong hẵng làm!
Đây còn không phải xem chuyện đó như ba bữa một ngày hay sao!
Không được!
Người như Hoắc Minh, tuyệt đối không được!
Ông lại cười khổ, trong biển người rộng lớn, ông không thể tìm thấy đứa nhỏ đó, tại sao lại nghĩ đến con bé và Hoắc Minh yêu nhau chứ, bạn gái hiện tại của Hoắc Minh là cô Ôn, trông khá hợp đôi…
…
Ở phía này, Hoắc Minh vứt điện thoại đi.
Suốt cả một đêm, anh thật sự tân hứng…
Ôn Noãn thừa nhận, chính mình cũng đã bị mê hoặc.
Bọn họ nồng thắm, cuộc sống mấy ngày qua đều rất phóng túng, ban ngày đi làm, ban đêm trở về trừ ăn cơm tắm rửa thì chính là ôm hôn, sau đó phát sinh quan hệ một cách tự nhiên…
Hoắc Minh có ngoại hình xuất sắc, trong chuyện ấy cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoac-tong-truy-the/3362246/chuong-193.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.