Chương trước
Chương sau
Hoắc Minh đang định nói gì đó thì trong phòng khách vang lên giọng nói dịu dàng của bà Hoắc: “Hoắc Minh, Ôn Noãn… hai con đã thay quần áo xong chưa?”

Bà Hoắc lần đầu tiên được làm mẹ chồng nên háo hức lắm.

Bà khẽ gõ cửa, không ngờ cửa lại tự động mở ra.

Đứa con trai không muốn lấy vợ của bà, hiện đang đè cô con gái bé bỏng của người ta trên ghế sô pha, ôm khuôn mặt nhỏ nhắn của cô hôn sâu…

Gương mặt già nua của bà Hoắc đỏ cả lên.

Hoắc Minh thật là…

Bà Hoắc đóng cửa lại.

Ôn Noãn vẫn bị Hoắc Minh áp chế dưới thân.

Cô không hài lòng đẩy anh: “Anh cố ý!”

“Đúng vậy! Em có muốn trừng phạt tôi không?” Giọng nói của Hoắc Minh tràn ngập quyến rũ.

Ôn Noãn nhìn chằm chằm vào gương mặt điển trai trước mắt, cảm xúc lại đến.



Nhưng cô cũng phải chú ý đến bà Hoắc, nhẹ nhàng nói: “Anh ngồi dậy đi, mẹ anh đang ở bên ngoài.”

Đôi mắt đen của Hoắc Minh chớp chớp nhìn cô, không cử động cũng không lên tiếng.

“Hoắc Minh…”

Hoắc Minh cúi đầu, hôn nhẹ lên môi cô một cái, sau đó đưa tay lấy túi đựng tài liệu qua.

Ôn Noãn ngồi dậy.

“Đây là…”

Hoắc Minh cũng đứng dậy, trên môi nở nụ cười: “Mở ra xem đi.”

Ôn Noãn nghi hoặc mở ra.

Bên trong là “hợp đồng sử dụng nhà”, một tòa nhà văn phòng rộng bốn trăm mét vuông ở vị trí đắc địa, giá thuê hàng năm hai trăm nghìn, kèm theo một vài bức ảnh và một chiếc chìa khóa.

Ôn Noãn sửng sốt.

Cô giương mắt nhìn anh: “Đây là tòa nhà văn phòng của anh? Cho tôi thuê sao?”



Cô cũng hiểu về giá cả thị trường, nằm trên một khu vực đắc địa như vậy, với diện tích như vậy, đừng nói là hai trăm nghìn, thậm chí hai triệu cũng không thể thuê được.

Hoắc Minh: “À, ừ.”

Anh quấn quanh chiếc khăn mặt trong tay lên cổ mảnh khảnh của cô, nhẹ nhàng kéo một cái, Ôn Noãn buộc phải nâng mặt lên, khuôn mặt cô chạm vào trán anh, thân mật đến mức không thể tách rời, chỉ cần cử động thì có thể hôn nhau ngay lập tức.

Ôn Noãn nhìn chằm chằm vào anh.

Ở khoảnh khắc này, cô cảm nhận được sự tận tâm và tôn trọng của anh.

Phụ nữ thường mềm lòng.

Anh tiến một bước, cô cũng sẵn lòng tiến một bước.

Ôn Noãn đỏ mặt, tiến lên phía trước nhẹ nhàng hôn anh.

Hoắc Minh không nhắm mắt, anh cụp mắt xuống nhìn Ôn Noãn hôn anh như thế nào, kỹ thuật hôn của cô cũng không thông thạo lắm, nhưng anh cảm thấy rất đặc biệt..

Sau nụ hôn đó.

Anh nhẹ nhàng nắm lấy eo nhỏ của cô, thì thầm: “Giận hả?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.