Giám đốc Lê lắc đầu.
Ôn Noãn an ủi cô ấy: “Rồi sẽ tìm được nơi hợp ý thôi.”
Giám đốc Lê đưa cho Ôn Noãn một “miếng bánh” lớn.
“Thế nào, có muốn cùng làm với chị một lần không? Em hãy nhìn vào số vốn hiện có, sau này, sau khi trả lương và chia lợi nhuận, doanh thu một năm cũng không phải là ít.”
Ôn Noãn hơi cân nhắc một chút.
Nếu cô và chị Lê hợp tác với nhau sẽ có thể mở rộng quy mô, hơn nữa, trong lĩnh vực kinh doanh, chị Lê tháo vát hơn cô nhiều lắm.
Ôn Noãn đồng ý.
Cuối cùng, hai người đã đạt được thỏa thuận, Ôn Noãn đầu tư số tiền hai triệu, chiếm ba mươi phần trăm cổ phần.
……
Có được một cơ hội như vậy, Ôn Noãn vô cùng vui mừng.
Ăn cơm xong, cô đặc biệt gọi một cuộc điện thoại cho dì Nguyễn.
Dì Nguyễn nghe thấy cô nói là Giám đốc Lê liền liên tục nói: “Cô ấy đáng tin cậy đấy! Cô ấy rất đáng tin cậy!”
Sau khi nói xong, bà ấy lại im lặng…
Ôn Noãn biết tâm bệnh của dì Nguyễn, cô nhẹ nhàng nói: “Dì Nguyễn, con không sao, Hoắc Minh đối xử với con rất tốt, hơn nữa anh ấy vừa trẻ tuổi lại đẹp trai, con sao có thể chịu ấm ức gì…”
Dì Nguyễn bị cô làm cho bật cười.
Bà ấy do dự một chút rồi nhẹ giọng nói: “Về mặt kia, các con có… Ôn Noãn, dì sợ con bị tổn thương.”
Mặt Ôn Noãn lập tức nóng lên.
Cô hiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoac-tong-truy-the/3359315/chuong-173.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.