Anh vừa dứt lời, những người khác đã nhỏ giọng xì xào.
Đinh Tranh kính rượu anh còn nói phải lái xe, lúc này thì uống được rồi hả?
Đúng là tiêu chuẩn kép!
Hoắc Minh chẳng hề thấy ngại với chuyện tiêu chuẩn kép này, anh nâng chén rượu của Ôn Noãn lên, ưu nhã uống hết ly rượu vang đỏ, còn Cố Trường Khanh lại nắm chặt chén rượu, xương ngón tay trắng bệch.
Hắn cười lạnh: Bọn họ đã tới mức nào rồi chứ!
Tâm trạng của Cố Trường Khanh không tốt, cũng uống một hơi cạn sạch.
Hắn uống xong, ánh mắt mang theo chút tình cảm lưu luyến xẹt qua Ôn Noãn, Ôn Noãn không dám đối diện với hắn, sợ Hoắc Minh quay về lại xử lý cô.
Hoắc Minh cười nhẹ.
Tướng mạo của anh vốn đã xuất chúng, lúc cười lên còn có lúm đồng tiền nhạt, rất mê người.
Mấy người phụ nữ ở đây bị anh mê hoặc đến mức thần hồn điên đảo, ai cũng muốn nói chuyện đôi ba câu với luật sư Hoắc, đặc biệt là mấy vị phụ huynh học sinh, bọn họ cũng muốn tạo điều kiện cho chồng mình.
Thế nhưng Hoắc Minh chẳng để họ vào mắt, anh chỉ dịu dàng với mỗi mình Ôn Noãn, thái độ đối với người khác lại giống như trăng sáng trên trời cao, chỉ có thể nhìn từ xa.
Không khí lại bắt đầu sôi động, vẫn có người tới đây kính rượu, nhưng chẳng còn ai dám không biết tự lượng sức mình bắt Hoắc Minh uống rượu, lại không thể ngờ được Hoắc Minh lại phá lệ, sau đó cũng uống thêm mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoac-tong-truy-the/3354938/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.