Hắn nhắm mắt, nghĩ đến lời của mẹ, đặc biệt là câu ‘bây giờ Ôn Noãn đang sống cùng đàn ông’ khiến hắn cảm thấy khó chịu hơn cả chết.
Hắn nghĩ, nếu không phải lúc đầu Ôn Noãn bị hắn ép quá mức thì chẳng phải cô đã không gặp được Hoắc Minh sao?
Cô càng sẽ không sống cùng Hoắc Minh!
*
Ôn Noãn trở về căn hộ trước năm giờ.
Hoắc Minh thường về lúc bảy giờ nên Ôn Noãn tranh thủ nấu cơm trước.
Cô thích sạch sẽ, nấu cơm xong thì cô liền đi tắm.
Tâm trạng Ôn Noãn rất tốt, cô treo từng bộ đồ đã mua hôm nay vào tủ quần áo của Hoắc Minh, những bộ đồ làm từ vải mềm mại treo cùng chỗ với bộ đồ đắt tiền của anh tự nhiên hài hòa đến lạ.
Cuối cùng, cô lấy những thứ cô mua giúp anh ra.
Hai chiếc áo sơ mi và một chiếc thắt lưng.
Tất cả đều là thương hiệu quốc tế và giá rất đắt.
Ôn Noãn nhẹ nhàng vuốt ve, tưởng tượng dáng vẻ anh tuấn khi mặc nó lên của Hoắc Minh khiến cô không khỏi đỏ mặt.
Lúc này, điện thoại của cô đổ chuông, là Hoắc Minh.
Tính tình Hoắc Minh không tốt, nhưng một khi ‘mối quan hệ’ này được xác định thì anh lại rất tốt với cô.
“Tôi đang nhận một vụ án khó nhằn nên dạo này phải tăng ca.”
Ôn Noãn hỏi anh: “Vậy anh không về ăn tối à?”
Hoắc Minh ậm ừ, lẽ ra nên cúp máy nhưng anh vẫn nói thêm vài câu: “Dạo này chắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoac-tong-truy-the/3353576/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.