Bây giờ anh rất muốn hôn cô.
Ôn Noãn nhìn chăm chú khuôn mặt đẹp trai gần trong gang tấc, cô hệt như bị chuốc thuốc cởi dây an toàn, ngoan ngoãn ngồi trên người anh… Cô không biết hầu hạ thế nào, chỉ ôm cổ anh rên khẽ.
Hoắc Minh cúi đầu, khẽ hỏi: “Rốt cuộc là tôi phục vụ em hay em phục vụ tôi vậy?”
Đầu óc Ôn Noãn nóng lên.
Cô khá thích khuôn mặt đẹp trai trước mặt, cố gắng hôn anh nhưng vẫn rất bỡ ngỡ.
Hoắc Minh nhẫn nhịn hồi lâu, cuối cùng không nhịn được cởi dây an toàn, hạ ghế xuống.
Trong xe là cảnh sắc xuân kiều diễm…
***
Khi Ôn Noãn tỉnh lại đã là mười hai giờ đêm.
Cô ngồi dậy khỏi giường, gãi tóc nhớ lại những gì xảy ra trong quán bar, còn có nụ hôn cháy bỏng trong xe.
“Uống rượu hỏng việc mà!”
Cô đang muốn gửi tin nhắn cho Bạch Vi thì Hoắc Minh đi vào phòng ngủ.
Anh dựa vào cửa, thản nhiên nói: “Em không nấu bữa tối.”
Ôn Noãn vội vàng xuống giường: “Anh muốn ăn gì, bây giờ tôi sẽ đi nấu.”
Vừa tới cửa phòng ngủ thì cô bị Hoắc Minh chặn lại…
Ôn Noãn cho rằng anh đang không vui.
Nào biết Hoắc Minh kéo cô lại gần, thì thầm vào tai cô: “Bữa tối tôi đã ăn rồi.”
Ôn Noãn đỏ mặt, anh thật không biết xấu hổ!
Tâm trạng Hoắc Minh không tệ, đi tới phòng ăn: “Lại đây ăn cơm!”
Ôn Noãn đi rửa mặt trước.
Vào nhà vệ sinh, cô mở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoac-tong-truy-the/3353570/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.