Quả nhiên, sau khi tiến vào, tiếng nhạc Rock and roll rung trời, người trẻ tuổi, cả nam lẫn nữ, ăn mặc quần áo mát mẻ, thoải mái lan tỏa hormone thanh xuân, mùi của mồ hôi và nước hoa trộn lẫn biến thành mùi hương kích thích hàng đầu, cố gắng chui vào trong cơ thể mọi người.
“Thế nào? Đủ phấn khích chưa?”
Bạch Vi quen cửa quen nẻo ngồi vào chỗ cũ, rút một điếu thuốc thon dài dành cho nữ ra châm lửa, sau đó liền hút vào rồi nhả khói một cách cực kỳ quyến rũ.
Ôn Noãn chưa từng hút thuốc, Bạch Vi cũng không cho cô hút.
Bạch Vi gọi một chai rượu Tây, đổ ra hai ly, đưa cho Ôn Noãn một ly.
“Có không ít người đang nhìn cậu đấy, Ôn Noãn, cậu có biết dáng vẻ của cậu giống như chú thỏ trắng đi lạc vào hang sói hay không?”
Ôn Noãn nở nụ cười chua xót, cô làm gì có tâm trạng mà nghĩ tới mấy cái này?
Cô bưng ly rượu uống một hơi cạn sạch.
Bạch Vi cũng bị dọa choáng váng, vừa rót rượu cho cô vừa khuyên ngăn: “Uống ít thôi, cậu mà uống say tớ cũng không biết phải ăn nói với dì Nguyễn thế nào đâu! Dì ấy quản lý cậu nghiêm lắm đấy.”
Ôn Noãn hơi hoảng hốt.
Lúc này cô mới ra hiện giờ cô đang sống chung với Hoắc Minh, buổi tối cô còn phải nấu cơm cho anh nữa… Ôn Noãn uống được nửa ly rượu, lá gan cũng to ra, lại có hơi mang thù!
Tối hôm qua cô nấu cơm rồi mà anh cũng không ăn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoac-tong-truy-the/3353566/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.