Thế nhưng cô biết rõ thân phận của mình, lại càng không dám làm mất lòng anh, chỉ có thể nhẹ nhàng nói: “Tôi không thể nào thay đổi được quá khứ của tôi và hắn ta, thế nhưng với tôi mà nói, những chuyện đó đã trôi qua từ lâu rồi, tôi sẽ không quay lại với hắn ta nữa! Chúng ta đã sống cùng nhau một thời gian rồi, nếu như ngày nào anh cũng vì chuyện này mà…”
Cô không nói nổi nữa, cảm thấy rất ấm ức.
Hoắc Minh cũng không nói nữa, ngồi xuống sô pha, châm một điếu thuốc lá.
Ôn Noãn bắt đầu dọn dẹp bàn ăn, cô đổ toàn bộ đồ ăn thừa vào một cái túi to, buộc lại, sau đó lại thay dép chuẩn bị xuống lầu.
“Định đi đâu?” Hoắc Minh nghĩ cô định ném đống đồ ăn đó vào thùng rác.
Ôn Noãn nói kèm theo chút giọng mũi: “Xuống dưới cho chó ăn! Kiểu gì cũng có con chó hoang thích đồ ăn tôi nấu!”
Hoắc Minh sửng sốt một chút, sau đó khẽ bật cười.
Cô dám quanh co lòng vòng mắng anh!
Thế nhưng lúc này luật sư Hoắc lại không hề tức giận chút nào, ngược lại còn cảm thấy Ôn Noãn như vậy có hơi đáng yêu.
Ôn Noãn cũng hơi tức giận.
Cô khó chịu vì cuộc cãi nhau với Hoắc Minh, sau khi quay về cũng không thèm quan tâm tới anh.
Cô tắm xong, rửa trôi hết mùi khói dầu thoang thoảng ám trên người, sau đó đứng trước bồn rửa mặt chăm sóc da.
Hoắc Minh không đối xử tệ bạc với cô, cô vừa mới chuyển
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoac-tong-truy-the/3353562/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.