Anh cầm nó trên tay, rất tự nhiên lấy hai tờ 100 trong ví ra rồi đưa cho thu ngân.
Nhân viên thu ngân là một phụ nữ tầm bốn mươi, cô ta trợn mắt nhìn, khi quét mã lấy tiền thì hừng hực lửa nóng, hận không thể dùng cả hai hộp ấy lên người mình…
Hoắc Minh quay lại xe, đúng lúc Ôn Noãn cũng mua đồ xong.
Cô xách lên xe.
Hoắc Minh nhìn đồ trong tay cô, hỏi: “Em mua gì vậy? Một túi lớn như này.”
“Tôi mua hai đôi dép đi trong nhà và hai cái áo choàng tắm.”
Phụ nữ luôn thích mua sắm, dù là những đồ dùng bình thường trong nhà cũng không kìm lòng mà xem một chút.
Hoắc Minh liếc nhìn: “Đồ đôi?”
Ôn Noãn xấu hổ: “Không phải! Là tôi thấy anh toàn đồ màu trắng…”
Để làm dịu bầu không khí, cô ho nhẹ một tiếng: “Không phải anh mua thuốc à, mua được rồi sao?”
Ánh mắt Hoắc Minh trở nên thâm thúy.
Anh nhìn cô lúc lâu mới chậm rãi ung dung lấy hai hộp đồ từ trong túi quần ra, đặt trên bảng điều khiển … Mấy từ nghe nhiều nên quen kia khiến Ôn Noãn chỉ hận không thể cắn đứt đầu lưỡi.
Sao cô cứ phải hỏi kia chứ?
Hoắc Minh là kiểu người ngoài lạnh trong nóng, bình thường trông rất nghiêm túc nhưng khi riêng tư lại rất thoải mái.
Ôn Noãn không khỏi thắc mắc: Có phải anh thường có loại quan hệ như này hay không?
…
Hoắc Minh chậm rãi lái xe vào bãi đỗ của căn hộ, hiển
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoac-tong-truy-the/3353552/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.