Anh nhíu mày, đoán chắc đã xảy ra chuyện!
*
Ở thành phố B,
Ôn Noãn ở nhà cả ngày.
Cảm xúc của dì Nguyễn không ổn định, cô bầu bạn bên dì thật lâu.
Đến khi trời sập tối, cô dọn cơm ra cho dì Nguyễn ăn, lúc ăn cơm Ôn Noãn nhẹ nhàng nói: “Lát nữa con định đến gặp người bạn do Bạch Vi giới thiệu, hẳn sẽ có thể giúp đỡ.”
Dì Nguyễn nghi ngờ.
Ôn Noãn nắm chặt tay của bà: “Dì Nguyễn, con thật sự muốn đến gặp xem sao.”
Có lẽ Ôn Noãn che giấu quá tốt nên dì Nguyễn đã tin.
Cơm nước xong xuôi, Ôn Noãn trở về phòng đem một cái rương lớn ra, sau đó lấy một cuốn album ảnh ra khỏi đó, nhẹ nhàng lật xem, bên trong có một bức ảnh chụp bà Trương lúc còn trẻ.
Ôn Noãn nhẹ nhàng vuốt ve.
Mẹ cô qua đời khi cô mười tuổi, qua hơn một năm bố cô mới cưới dì Nguyễn. Ôn Noãn nhớ khi đó bố thường cãi nhau với dì Nguyễn, có một lần dì Nguyễn khóc rất nhiều, trách ông ấy tại sao đối xử con của người khác tốt như vậy nhưng không chịu sinh con của mình.
Lần đó Ôn Noãn mới biết mình không phải con ruột. Cô rất sợ hãi, sợ mình đột nhiên bị vứt bỏ, nên lúc ở cùng với bố và dì Nguyễn khi không cãi nhau, cô đã làm nũng nói muốn có em trai hoặc em gái.
Thế nhưng dì Nguyễn vẫn không mang thai!
Bà ấy yêu Ôn Bá Ngôn, nuôi Ôn Noãn khôn lớn, cũng đối xử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoac-tong-truy-the/3353536/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.