Cố Trường Khanh đứng trong đống bừa bộn, nhẹ giọng nói: “Ngày mai tôi sẽ gặp Ôn Noãn!”
Thư ký hiểu ý của hắn, sắc mặt khẽ thay đổi.
…
Ôn Noãn tạm thời giấu diếm dì Nguyễn việc mình thất nghiệp, dạo này ở nhà xảy ra quá nhiều chuyện, cô không muốn làm dì Nguyễn lo lắng.
Ban đêm, cô không ngủ được, vẫn luôn suy nghĩ về tương lai.
Một giờ sáng, Hoắc Minh gọi điện, Ôn Noãn không bắt máy mà nhắn tin Zalo cho anh:
[“Dì đang ngủ, tôi sợ đánh thức dì.”]
Chỉ trong vòng một phút, Hoắc Minh đã trả lời tin nhắn:
[“Thứ bảy này tôi sẽ về, cô giáo Ôn muốn quà gì?”]
Ôn Noãn không biết trả lời thế nào.
Cô đã có ý định rời khỏi thành phố B nên đương nhiên sẽ không dây dưa nhiều với Hoắc Minh, hơn nữa cô cũng không phải là người thích chơi đùa bừa bãi…
Do dự nhiều lần, cô mới trả lời:
[“Luật sư Hoắc, cảm ơn anh vì khoảng thời gian này.”]
Chỉ là một câu nói đơn giản nhưng vừa nhìn đã hiểu được ý nghĩa, cô không muốn có quan hệ gì với anh nữa! Người thông minh như Hoắc Minh chắc chắn sẽ hiểu.
Quả nhiên, Hoắc Minh không trả lời tin nhắn.
Đây chính là kết quả mà Ôn Noãn muốn, nhưng khi cô chính thức nói ra thì cảm thấy hơi mất mát… Cô không khỏi tự hỏi, nếu cô và Hoắc Minh gặp nhau theo một cách khác, liệu kết cục có khác đi không.
Ngay tức khắc, cô tự cười giễu vì bản thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoac-tong-truy-the/3353529/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.