Giám đốc Lê chỉ hận không thể rèn sắt thành thép.
Cô ấy thở dài nói: “Em có biết việc em rời khỏi trung tâm âm nhạc có nghĩa là gì không? Em có biết có bao nhiêu người ghen tị với việc em nắm trong tay nhiều học sinh giỏi như vậy không?”
Ôn Noãn biết!
Nhưng cô có thể làm gì? Cô chỉ có thể nghẹn ngào xin lỗi đàn chị đã luôn dìu dắt cô.
Giám đốc Lê vô cùng khó chịu.
Cô ấy châm điếu thuốc lá nhỏ dài dành cho phụ nữ, hút được một nửa rồi mới ngước mắt lên hỏi: “Ôn Noãn, em đã làm mích lòng ai à?”
Ôn Noãn nặng nề gật đầu.
Cô biết rõ nếu chỉ dựa vào Đinh Tranh thì không thể gây ra chuyện gì được, vậy nên cô chắc chắn chuyện này đã bị Cố Trường Khanh nhúng tay vào! Cô rất muốn biết, Cố Trường Khanh có thể dùng bao nhiêu thủ đoạn nữa để đối phó với cô?
Giám đốc Lê dập tắt điếu thuốc nhưng cô ấy vẫn cảm thấy hơi đáng tiếc: “Vì để làm yên lòng các bậc phụ huynh, Ôn Noãn, trước mắt em chỉ có thể rời khỏi trung tâm âm nhạc. Nếu sau này có cơ hội… Chị sẽ tìm cách để em quay trở lại đây.”
Tuy cô ấy nói như vậy, nhưng họ đều biết, sau khi trải qua biến cố này, việc Ôn Noãn có thể vực dậy trong ngành sẽ không dễ gì.
Ôn Noãn đi ra từ phòng làm việc của Giám đốc Lê, sắc mặt tái nhợt!
Khi thấy cô đang thu dọn đồ đạc thì các đồng nghiệp khác đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoac-tong-truy-the/3353524/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.