Sao Hoắc Minh Châu biết được suy nghĩ của Cố Trường Khanh?
Cô ấy vẫn đang đắm chìm trong nhu tình mật ý, ngón tay trắng nõn thon dài nhẹ nhàng lướt đi trên ngực chồng chưa cưới, nhỏ giọng thúc giục: “Cố Trường Khanh, anh còn đang chờ cái gì?”
Cố Trường Khanh trống rỗng đáp một tiếng.
Hắn muốn nhìn phản ứng của Ôn Noãn nhưng cô chỉ nhẹ nhàng cong khóe môi, sau đó nhanh chóng xoay người rời đi…
Trong lòng Cố Trường Khanh trở nên căng thẳng.
Ôn Noãn đã từng yêu hắn như vậy, nếu hắn có chút không vui nào thì cô cũng sẽ khó chịu theo hắn, đồng thời nghĩ trăm phương ngàn kế dỗ hắn vui vẻ.
Nhưng mà bây giờ hắn định “làm” với người khác, nội tâm cô cũng không hề lay chuyển!
Hắn không tin… Không tin Ôn Noãn không có cảm giác gì!
“Thật sự muốn?”
Âm thanh của Cố Trường Khanh rất hờ hững.
Kế đó hắn nhẹ nhàng níu mái tóc dài của người con gái trong ngực rồi cúi đầu, cùng cô ấy hôn nhau điên cuồng…
Hắn vừa vội vã vừa tàn nhẫn.
Hoắc Minh Châu không chịu nổi nên nhẹ nhàng đấm vai hắn mấy cái, oán giận: “Cố Trường Khanh, anh sao vậy?”
Cố Trường Khanh ngừng lại.
Ánh mắt hắn thâm thúy, đáy mắt là phiền muộn chẳng thể tiêu tan.
Hắn bỗng ôm lấy Hoắc Minh Châu đi về phía phòng bệnh VIP, Hoắc Minh Châu xấu hổ tựa trên vai hắn, nhỏ giọng hỏi: “Anh thật sự muốn em?”
Cố Trường Khanh khẽ ‘ừ’ một tiếng.
Lúc hắn xoay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoac-tong-truy-the/3353510/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.