Sau khi tan làm.
Hoắc Minh từ chối mấy lời mời, lái xe đến nhà hàng.
Tám giờ tối, đây là thời điểm bận rộn nhất của nhà hàng. Ôn Noãn đang ngồi trước dương cầm đánh đàn.
Tối nay cô mặc một chiếc váy dài màu khói, để lộ vai, mái tóc màu trà mềm mại buông xõa ngang eo.
Vô cùng xinh đẹp quyến rũ.
Hoắc Minh nhìn qua kính khoảng mười phút, sau đó xuống xe, mở cửa bước vào.
Anh gọi món ăn, cũng không để tâm món ăn thế nào, chỉ nhàn hạ tựa vào ghế nghe Ôn Noãn đánh đàn.
Hoắc Minh để ý thấy thỉnh thoảng sẽ có vài quý ông đến bắt chuyện với cô, chắc hẳn cũng bị Ôn Noãn thu hút.
Nhưng Ôn Noãn luôn lịch sự từ chối.
Giữa giờ giải lao, Ôn Noãn nhận được một tấm danh thiếp.
[Công ty Anh Kiệt, Luật sư Hoắc Minh.]
Ôn Noãn sửng sốt, xoay người sang đã nhìn thấy Hoắc Minh.
Anh ngồi ở một góc, trên tay cầm ly Aperitif*, dáng vẻ anh rất đẹp, ngay cả những cử chỉ đơn giản cũng rất có sức quyến rũ.
*Aperitif: rượu khai vị, uống trước khi dùng bữa để tăng vị giác.
Ôn Noãn không muốn tiếp xúc với anh, nhưng càng không dám đắc tội với anh.
Sau cùng, cô vẫn bước tới.
“Luật sư Hoắc.”
Hoắc Minh khẽ gật đầu, ra hiệu cho cô ngồi xuống.
Ôn Noãn vừa ngồi xuống, Hoắc Minh đã để ý thấy trên mu bàn tay cô có những vết kim tiêm mới, anh đoán là do trận mưa đêm qua.
“Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoac-tong-truy-the/3353500/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.