Hoắc Minh Châu không bị câu hỏi làm khó, cô ấy xòe bàn tay nhỏ nhắn xinh đẹp, thuộc như lòng bàn tay mà kể: “Yêu gia thế đời đời hiếu học của em, vẻ ngoài xinh đẹp, thân phận bố mẹ danh giá và một người anh trai tài giỏi …”
Hoắc Minh nhẹ nhàng ‘a’ một tiếng.
Ôn Noãn bị Khương Duệ kéo đến bệnh viện.
Khương Duệ rất giỏi làm phiền người khác, bị thương một chút mà đã ở lại bệnh viện hai tiếng.
Cậu ta đưa Ôn Noãn về nhà, lúc này đã 9 giờ tối.
Tâm trạng Ôn Noãn không tốt nhưng cô vẫn xin lỗi Khương Duệ: “Hôm nay tôi đã liên lụy cậu, xin lỗi Khương Duệ.”
Tâm Trạng của Khương Duệ còn phức tạp hơn cô.
Vốn dĩ cậu ta cho rằng Ôn Noãn và Cố Trường Khanh chia tay, bản thân mình sẽ có cơ hội, nào biết ở giữa lại xuất hiện Hoắc Minh.
Mặc dù Hoắc Minh chững chạc đàng hoàng, nhưng lúc anh đến, chỉ mới một lát mà đã dùng ánh mắt nhìn cả người Ôn Noãn từ trên xuống dưới, Khương Duệ không phải người mù, tất nhiên có thể nhìn thấy.
Cậu ta không dám tranh giành với Hoắc Minh.
Nhà họ Hoắc có địa vị rất cao ở thành phố B, Hoắc Minh là một nhân vật tàn nhẫn, mặc dù Khương Duệ rất nghiêm túc với Ôn Noãn nhưng cậu ta không muốn hy sinh cả nhà để thành toàn cho tình yêu của mình.
Khương Duệ nghiêng đầu nhìn Ôn Noãn.
Cậu ta nói với giọng điệu đùa cợt: “Ôn Noãn, nếu vài năm nữa mà cả hai chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoac-tong-truy-the/3353495/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.