Tình cảm bốn năm, cô làm nhiều điều vì hắn như vậy mà chỉ lại đổi lấy sự phản bội của hắn!
Đến giờ Ôn Noãn mới hiểu được, Cố Trường Khanh chỉ muốn ở bên cạnh đùa giỡn cô, hắn chưa từng có ý định cưới cô!
Mà cô lúc nào cũng ảo tưởng về hôn lễ của bọn họ.
Nước mắt chảy dài trên mặt Ôn Noãn, cô cười tự giễu.
...
“Ôn Noãn.”
Bên tai truyền đến tiếng của Bạch Vi.
Ôn Noãn lau sạch nước mắt, giương mắt nhìn, cô lập tức ngẩn ngơ.
Ngoài cửa, ngoại trừ Bạch Vi cùng chồng cô ấy, còn có Hoắc Minh.
Hoắc Minh đã thay sang một bộ quần áo khác, áo sơ mi xanh đậm, quần tây màu xám, rất giống trang phục công sở.
Bạch Vi rất lo lắng cho Ôn Noãn nhưng cô ấy không hề nhắc chữ nào tới cái tên Cố Trường Khanh, chỉ giải thích: “Đột nhiên trời mưa nên tạm thời không đánh tiếp được.”
Chồng của cô ấy cũng phụ họa: “Đúng vậy, đúng vậy! Hôm khác lại hẹn đi... Luật sư Hoắc, nếu không anh đưa Ôn Noãn về, tôi và Bạch Vi đúng lúc có chút việc.”
Hoắc Minh nhìn khóe mắt hơi đỏ của Ôn Noãn, ánh mắt ảm đạm không rõ.
Một lát sau, anh nói: “Tiện tay mà thôi.”
Bạch Vi nhẹ nhàng thở ra, đồng thời lại đau lòng Ôn Noãn.
Ôn Noãn không có lựa chọn khác, cô theo Hoắc Minh rời đi.
Bên ngoài quả thật gió mưa gào thét, sấm sét vang dội. Bãi đỗ xe ở ngoài trời, Hoắc Minh đi lấy xe.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoac-tong-truy-the/3353482/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.