Jones vừa dứt lời, Thư Tình đã chạy vọt ra khỏi phòng bệnh, thẳng đến thang máy. Nhưng khi ra tới thì thang máy đang ở dừng ở tầng cao nhất, Thư Tình lập tức quay người chuyển hướng đến thang bộ, bước nhanh lên lầu 18. Phòng bệnh của Thư Tình ở lầu 5, một mạch leo lên mười ba tầng thang bộ, cuối cùng cũng đến được lầu 18.
“Hoắc Vân Thành ở đâu?” Thư Tình níu lại một vị bác sĩ, thất thần hỏi bằng tiếng Pháp.
“Hả? Ý cô là Hoắc tổng Hoắc thị sao?” Bác sĩ đánh giá một lượt Thư Tình từ trên xuống dưới, chỉ vào bên trong: “Đang trong phòng cấp cứu đằng kia.”
“Anh ấy thế nào, không sao chứ?” Thư Tình sốt sắng hỏi.
Bác sĩ lắc đầu: “Sorry, tôi không biết.”
Thư Tình vội vàng chạy như bay tới cửa phòng cấp cứu nhưng lại bị y tá ngăn lại ở cửa: “Thực xin lỗi cô gái, bác sĩ đang cấp cứu cho bệnh nhân, cô không vào được.”
“Bệnh nhân bên trong, anh ấy không sao chứ?” Thư Tình lo lắng hỏi, ánh mắt gắt gao rơi vào cánh cửa phòng cấp cứu đang đóng chặt.
Y tá lễ phép mỉm cười: “Cô cứ yên tâm, bác sĩ sẽ cố gắng hết sức.”
Yên tâm?
Làm sao cô có thể yên tâm được đây?
Nếu lỡ có chuyện gì xảy ra với Hoắc Vân Thành, cô sẽ ân hận cả đời.
Trái tim Thư Tình như bị bóp nghẹt, đôi tay cô nắm lại trước ngực không ngừng cầu nguyện.
Không sao đâu, Hoắc Vân Thành nhất định sẽ không sao!
“Thư tiểu thư.” Một giọng nói quen thuộc truyền đến bên tai Thư Tình.
Thư Tình theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoac-tong-toi-muon-tu-hon/485936/chuong-273.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.