Mẹ Hoắc đột nhiên đứng lên tức giận nhìn Hoắc Vân Thành nói: “Được thôi, nếu đây là ý của ông nội thì mẹ không nói gì thêm nữa, nhưng con nhớ kỹ, nếu bởi vì Thư Tình mà Hoắc thị tiếp tục chịu tổn thất thì mẹ sẽ không để yên đâu!”
“Được rồi, mẹ mau đưa Hoắc Thiến trở về đi.” Hoắc Vân Thành ra lệnh đuổi khách.
Mẹ Hoắc tức giận đùng đùng dẫn Hoắc Thiến rời đi.
Hoắc Thiến càng đổ thêm dầu vào lửa nói: “Dì à, dì xem anh họ bây giờ không tôn trọng dì chút nào cả, trước đây anh ấy đâu có như vậy, đều là do cái con Thư Tình kia! Không biết cái đồ quê mùa kia cho anh ấy uống bùa mê thuốc lú gì mà có thể mê hoặc anh ấy không biết trời nam đất bắc đến vậy nữa, sau này nếu anh họ thực sự cưới cô ta thì chúng ta làm gì còn chỗ đứng trong Hoắc gia chứ!”
Mẹ Hoắc ôm ngực hừ lạnh: “Thiến Thiến yên tâm, dì tuyệt đối sẽ không để cho Vân Thành cưới con nhỏ đó!”
Nhìn bóng lưng mẹ Hoắc và Hoắc Thiến rời đi, Thư Tình không hiểu sao lại cảm thấy khó chịu.
Một tháng qua, cô đã lao tâm lao lực cống hiến cho Hoắc thị, vậy mà mẹ Hoắc lại liên danh với Hội đồng quản trị sa thải cô.
Thật đáng ghét.
Ánh mắt Thư Tình trở nên lạnh lẽo, cô nhìn Hoắc Vân Thành bình thản nói: “Anh yên tâm, hai tháng sau tôi sẽ rời khỏi đây, mẹ anh sẽ không làm khó dễ anh nữa đâu.”
Vừa nghe đến Thư Tình sẽ rời đi, khuôn mặt Hoắc Vân Thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoac-tong-toi-muon-tu-hon/485931/chuong-268.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.