Hơi thở dịu dàng của anh phả lên cổ Thư Tình, khiến Thư Tình ngứa ngáy. Thư Tình theo bản năng đẩy Hoắc Vân Thành ra, trong lòng có chút rung động… Hoắc Vân Thành đây là đang giải thích cho cô sao? Trong lòng không hiểu sao xẹt qua một tia ấm áp, Thư Tình hít sâu một hơi, nhẹ giọng nói: “Anh thích cùng ai khiêu vũ, liên quan gì đến tôi?” Ánh mắt Hoắc Vân Thành thâm thúy nhìn cô, hai tròng mắt sâu thẳm tựa như đáy biển mênh mông, có thể dìm chết người trong đó. Thanh âm trầm thấp dễ nghe của anh như đàn cello biểu diễn vang lên: “Sau này tôi chỉ nhảy với mình em.” Thư Tình trong nháy mắt sững sờ. Nhưng… Thư Tình có chút trào phúng cong khóe miệng: “Vậy Đường Đường thì sao? Nếu một ngày Đường Đường trở về, anh sẽ nhảy với cô ấy sao?”
Đường Đường… Hoắc Vân Thành trầm mặc. Trái tim Thư Tình, từng chút từng chút chìm xuống. Hoắc Vân Thành trầm mặc, đã cho cô đáp án tốt nhất. Thư Tình tự giễu cười cười, thật ra, cô sớm biết đáp án, không phải sao? Trong suy nghĩ của Hoắc Vân Thành, cô khả năng chỉ là cái bóng thay thế cho Đường Đường mà thôi. Xóa bỏ đi những cảm xúc khó hiểu này trong lòng, Thư Tình chỉ chỉ tư liệu trên bàn, lạnh lùng mở miệng: “Những tư liệu này anh tranh thủ thời gian xem một chút, buổi họp báo buổi chiều chúng ta không thể để mất. Không có gì tôi phải quay lại làm việc trước.” Thư Tình sau khi nói xong những lời này, liền xoay người rời đi. Cuộc họp báo bắt đầu đúng giờ lúc 2 giờ chiều. Trong phòng hội nghị, các phóng viên đã sớm chuẩn bị sẵn đồ đạc, sẵn sàng tư thế chờ đợi, khiêng theo máy quay máy chụp to nhỏ, tranh giành vị trí thuận lợi, sợ bỏ lỡ tin tức trực tiếp.
Thư Tình ngồi ở một góc, lẳng lặng nhìn chăm chú vào người đàn ông rực rỡ chói mắt, đang ở trên bục sân khấu. Trong ánh mắt ngóng trông của mọi người, Hoắc Vân Thành đứng lên, hắng giọng: “Hoan nghênh các vị tham gia họp báo của Hoắc thị.” Dừng một chút, anh tiếp tục: “Nội dung chính của cuộc họp báo này là muốn thông báo và giải thích về các sự kiện liên quan đến bộ sưu tập “Băng và Lửa” trong những ngày gần đây.” Mọi người đều biết, gần đây liên tiếp xảy ra mấy vụ do đeo trang sức “Băng và Lửa” của Hoắc thị dẫn đến bị thương, đối với sự kiện lần này, Hoắc thị rất coi trọng. Sau nhiều ngày điều tra, chúng tôi phát hiện ra rằng đồ trang sức có vấn đề đến từ các nhà máy phụ của Pháp, và bộ phận này sản xuất ‘Băng và Lửa’ là hoàn toàn không có vấn đề. Đây là báo cáo thử nghiệm của chúng tôi.” Hoắc Vân Thành nghiêng người nhìn Lâm Nham Phong, Lâm Nham Phong lập tức hiểu ý, đem báo cáo kiểm tra ra cho mọi người thấy: “Đây là báo cáo kiểm tra của cơ quan có thẩm quyền, kết quả kiểm tra chứng minh trang sức sản xuất ở bên ngoài là đủ tư cách, mọi người có thể yên tâm mua và sử dụng.” Có phóng viên nhịn không được hỏi: “Xin hỏi Hoắc tổng, nếu ‘Băng và Lửa’ do nhà máy chi nhánh Pháp của công ty anh sản xuất hiện tại xác nhận quả thật có vấn đề, xin hỏi các anh sẽ xử lý như thế nào?” Hoắc Vân Thành trầm giọng nói: “Chúng tôi đã thu hồi tất cả sản phẩm có vấn đề và tiến hành tiêu hủy không gây ô nhiễm, đối với nguyên nhân sự kiện lần này, tôi sẽ tự mình đi Pháp điều tra, đối với người gây ra vụ việc lần này, tôi tuyệt đối sẽ không bỏ qua! Đối với khách hàng bị thương trước đó vì đeo “Băng và Lửa”, nhân viên của Hoắc thị chúng tôi đã liên lạc với tất cả các nạn nhân, đã đàm phán và đạt được thỏa thuận bồi thường. Tôi gửi lời xin lỗi chân thành nhất tới mọi người thông qua cuộc họp báo ngày hôm nay!”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]