“Cái này thật ra cũng là một cách hay.” Từ Uyển Nhi khá hài lòng, gật gật đầu.
Chỉ là, cô ta phải làm thế nào mới có thể tới Hoắc Thị làm việc đây?
Xem ra chỉ có thể đi cầu xin anh hai rồi.
Từ Uyển Nhi bưng một chén canh gà đi về phía thư phòng, gõ cửa: “Anh hai, em có thể vào không?”
“Vào đi.” Từ Mộc Dương nói.
Từ Uyển Nhi đẩy cửa bước vào, đặt canh gà lên bàn, “Anh hai, đã trễ thế này rồi mà anh vẫn còn làm việc, đây là canh gà em làm riêng cho anh, nhân lúc còn nóng anh mau ăn đi.”
Từ Mộc Dương nhìn thoáng qua chén canh gà, “Nói đi, lại muốn xin bao nhiêu tiền?”
“Ơ kìa, anh hai, anh nghĩ đi đâu vậy?” Từ Uyển Nhi kéo lấy cánh tay Từ Mộc Dương làm nũng, “Người ta quan tâm sức khỏe của anh mà.”
Từ Mộc Dương càng nghi ngờ, mỗi lần Từ Uyển Nhi chủ động tới tìm anh ta nịnh nọt thì đều không có chuyện gì tốt cả, không phải xin tiền thì là đòi này đòi kia.
“Nói đi, rốt cuộc là có chuyện gì?” Từ Mộc Dương ngẩng đầu.
Từ Uyển Nhi cười cười, “Là như vầy, anh hai, bình thường anh và ông nội hay nói em ăn không ngồi rồi, suốt ngày chỉ biết chơi bời lêu lổng, bây giờ em biết mình sai rồi, em muốn làm việc!”
“Em muốn làm việc? Vậy thì đơn giản, đến Từ Thị chọn một vị trí là được rồi.” Từ Mộc Dương co hơi bất ngờ, cô em gái nhõng nhẽo tùy hứng này của anh ta thế mà cũng có ngày muốn đi làm.
“Đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoac-tong-toi-muon-tu-hon/485918/chuong-255.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.