“Vâng.” Thư Tình ngoan ngoãn gật đầu.
“Ăn tối xong, hai đứa ở lại đây đi.” Hoắc lão gia tử ra lệnh.
Vào buổi chiều, Hoắc lão gia tử và ông nội Thư Tình vừa có một cuộc điện thoại, cả hai đều đồng ý rằng Thư Tình và Hoắc Vân Thành đang phát triển quá chậm, vì vậy họ quyết định sẽ để Hoắc lão gia tử tiếp thêm lửa cho họ.
“Được rồi.” Hoắc Vân Thành đồng ý.
Thư Tình: “…”
Có thể tôn trọng ý kiến của cô không?
“Lão gia tử, thiếu gia, đã đến giờ ăn tối rồi.” Đang nói chuyện, chú Lê quản gia đi tới, cung kính nói.
“Đi, ăn cơm thôi.” Hoắc lão gia tử đột nhiên đứng dậy sải bước đi về phía phòng ăn.
Hoắc Vân Thành và Thư Tình đi theo đi tới bàn ăn ngồi xuống.
Trên bàn là một bữa tối rất thịnh soạn.
Thư Tình liếc nhìn xuống dưới, phát hiện bát đĩa đặt trước mặt Hoắc Vân Thành có chút đặc biệt.
Đậu bắp, trứng rán với hẹ, hoa bầu dục*… Đều bổ thận?
*Món ăn làm từ thận của dê, lợn…
Hoắc lão gia tử muốn làm gì?
Ngay lúc Thư Tình đang suy nghĩ, Hoắc lão gia tử gắp một đũa bỏ vào bát của Hoắc Vân Thành, “Vân Thành, ăn thêm cái này để bồi bổ đi.”
Bồi bổ?!
Nhìn hoa bầu dục trong bát, khóe miệng Hoắc Vân Thành không khỏi giật giật.
Đừng đùa chứ, anh mà cần ăn thứ này sao?
“Còn cái này, đậu bắp, cũng rất ngon.” Hoắc Vân Thành còn chưa kịp nói chuyện, Hoắc lão gia tử đã gắp một đũa đậu bắp khác bỏ vào bát của anh.
Thư Tình không khỏi cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoac-tong-toi-muon-tu-hon/485871/chuong-208.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.